Tại Hộ Long Sơn Trang, Chu Vô Thị đang cực kỳ tức giận do Thiên Cơ Lâu khiến âm mưu tạo phản của hắn bị lộ.
"Thiên Cơ Lâu?"
Bỗng nhiên Chu Vô Thị giật mình, hắn như nghĩ ra điều gì đó: "Tại sao ta không nghĩ tới!"
"Nếu Thiên Cơ Lâu có thể biết nhiều như thế thì không có lý nào không biết Thiên Hương Đậu Khấu nằm ở đâu cả."
Tố Tâm có hy vọng sống lại rồi!
Chu Vô Thị vỗ đùi, kích động đến mức run rẩy cả người, không còn quan tâm đến việc âm mưu tạo phản bị lộ nữa.
Đối với hắn thì không có gì quan trọng hơn việc phục sinh Tố Tâm cả, ngay cả tính mạng của hắn cũng vậy.
"Không xong rồi Thần Hầu, Tào Chính Thuần lúc này đang triệu tập nhân mã, hắn muốn tiêu diệt Hộ Long Sơn Trang."
Lúc này bỗng có người hốt hoảng chạy vào.
"Muốn chết!"
Chu Vô Thị trừng mắt, sát khí ngập trời.
Hắn trầm giọng nói: "Tình hình bây giờ bên ngoài Hoàng Cung ra sao?"
Người vừa chạy vào hồi đáp: "Lúc này Hoàng Cung đã đóng chặt cửa rồi, không cho ai ra vào cả."
Chu Vô Thị nói một cách lạnh lùng: "Đúng là thứ vô năng, tới lúc này lại còn muốn trốn, mặt mũi của Chu gia đã bị hắn làm mất hết rồi."
"Triệu tập tất cả nhân viên, tiên hạ thủ vi cường, giết Tào Chính Thuần sau đó vào cung."
Nếu Thiên Cơ Lâu đã lật bàn thì chỉ còn có lựa chọn giết mà thôi.
Tào Chính Thuần kiêng kỵ việc Chu Vô Thị tụ tập đại quân từ biên cương đánh vào, Chu Vô Thị cũng kiêng kị việc Tào Chính Thuần tụ tập quân đội ở phụ cận đến.
Cả hai bên đều muốn đánh phủ đầu, trước tiên diệt trừ đối phương rồi tính tiếp.
Còn về phần Hoàng Đế của Đại Minh Hoàng Triều thì cả hai không thèm để trong lòng.
Chỉ cần diệt trừ được đối phương thì ngôi báu đó dễ như trở bàn tay mà thôi.
Một lát sau Chu Vô Thị dẫn rất nhiều cao thủ rời khỏi Hộ Long Sơn Trang.
....
Thiên Lao!
Nơi này là chỗ Đại Minh Hoàng Triều giam giữ trọng phạm.
Có thể bị nhốt vào đây thì không ai là không có võ lực hoặc thân phận cực kỳ cao cả.
Nơi này được Tứ Đại Bộ Đầu của Hình Bộ thay phiên trông coi, luôn có trọng binh canh gác.
Ở sâu trong Thiên Lao là nơi giam giữ trọng phạm của trọng phạm, bất kỳ người nào đều vô cùng nguy hiểm.
Lúc này có vài ngục tốt đang dùng bữa.
Có một người trong đó uống một ngụm rượu, sau đó lên tiếng: "Theo tin tức từ trong Thiên Cơ Lâu truyền ra, Thần Hầu cùng Tào Chính Thuần của Đông Xưởng đều muốn tạo phản, hiện tại trong đô thành thì ai cũng cảm thấy bất an."
Lại nghe một người khác lên tiếng: "Đúng thế, không ngờ Bát Đại Môn Phái, Tứ Đại Bộ Đầu của Hình Bộ cùng với 107 cao thủ chết đều là do Thần Hầu - Chu Vô Thị giết, nguyên nhân là vì Tố Tâm gì đấy."
Mọi người không biết rằng những lời này đều đã được một người đang bị xích sắt khoá cứng trong phòng giam ở phía xa xa nghe được, tên này người như mãnh hổ, sau khi nghe những lời trên thì mở mắt ngồi dậy.
"Tố Tâm?"
Người này chính là Cổ Tam Thông, người tự nguyện bị tù đày trong Thiên Lao.
Khi hắn nghe có người nhắc tới Tố Tâm thì vội vàng im lặng nghe tiếp.
"Chuyện 20 năm trước không ngờ lại là do Chu Thiết Đảm gây nên!"
"Tên tiểu tử Chu Vô Thị này bắt đầu mưu phản rồi sao?"
Cổ Tam Thông cũng không quá bất ngờ đối với việc này.
Hắn biết rõ dã tâm của Chu Vô Thị, người thông minh như hắn cũng biết rõ chuyện năm đó Chu Vô Thị hãm hại mình.
Nhưng hắn cũng không quan tâm chuyện này lắm.
Bởi vì hắn đã thua, thế nên cam tâm tình nguyện chịu tù đày.
Hắn hơi tò mò, vì sao hai mươi năm rồi mà vẫn có người nhắc tới việc này, còn dính dáng tới Tố Tâm nữa.
"Hình như là do một nơi gọi là Thiên Cơ Lâu tiết lộ!"
Cổ Tam Thông lẩm bẩm.
Lại có người thứ ba lên tiếng: "Đó không phải là nữ nhân bình thường."
"Theo lời của lâu chủ Thiên Cơ Lâu, người nữ tử Tố Tâm kia là thê tử của Cổ Tam Thông, bạn thân Thần Hầu, nàng còn đã sinh cho Cổ Tam Thông một đứa con trai nữa, bây giờ hắn đang là một tên côn đồ."
Có người hỏi lại với giọng nghi ngờ: "Các ngươi nghĩ thử xem, vì sao một người có địa vị như Thần Hầu lại đi thích một nữ tử đã có con kia chứ, chẳng lẽ nữ tử kia còn đẹp hơn Thiên Tiên sao?"
Oanh!
Tin tức vừa rồi như một tia sét giữa trời quang, đánh thẳng vào lòng của Cổ Tam Thông, khiến lòng hắn bây giờ nổi lên ngàn cơn sóng lớn.
Lại có một âm thanh vang lên: "Có người nói rằng Cổ Tam Thông đang được giam giữ trong Thiên Lao, sao từ đó tới nay ta chưa từng gặp qua hắn nhỉ."
Có người lên tiếng: "Đừng nói là ngươi, ta tới sớm hơn ngươi hai năm mà ta còn không biết trong Thiên Lao có giam giữ một tù phạm tên là Cổ Tam Thông mà...."
Những lời tiếp theo thì Cổ Tam Thông đã không còn quan tâm nữa.
Trong đầu hắn lúc này chỉ có suy nghĩ là Tố Tâm đã sinh một đứa con trai cho hắn thôi.
"Ta có nhi tử!"
"Tố Tâm sinh một đứa con trai cho ta!"
"Ha ha..."
Cổ Tam Thông ngửa mặt lên trời cười to, thanh âm vang lên như một cái chuông lớn.
Giờ khắc này hắn vô cùng kích động, xích sắt trói trên người hắn đều đã nứt ra.