Đại Nguyên Hoàng Triều, phủ đệ của Quận Chúa.
"Viên Chân sư phụ, ngươi giải thích cho ta xem tại sao lại thất bại?"
Triệu Mẫn ngồi trên cao, nhìn Thành Côn với ánh mắt bình tĩnh.
Kế hoạch vây công Quang Minh Đỉnh lần này do một tay nàng chủ đạo, để tiêu hao lực lượng của các phái võ lâm trong Đại Nguyên Hoàng Triều.
Tất cả kế hoạch chỉ có nàng và Thành Côn biết rõ.
Thành Côn thấy biểu tình bình tĩnh của Triệu Mẫn thì cả kinh.
Nếu giải thích không tốt sợ rằng bản thân sẽ gặp xui xẻo.
"Quân Chúa tha tội, tại hạ lấy cái đầu của mình để đảm bảo, bản thân chưa từng tiết lộ chuyện này với bất kỳ ai."
Thành Côn vội vàng quỳ xuống đất để giải thích, trong lòng cũng thắc mắc vì sao Thiên Cơ Lâu lại biết được kế hoạch của bọn hắn.
"Ta tin rằng ngươi không có cái gan đó!"
Triệu Mẫn hừ một tiếng, biết rằng Thành Côn không có gan phản bội lại bản thân.
"Thiên Cơ Lâu?"
Trong mắt nàng có vẻ giật mình lướt qua, bắt đầu hiếu kỳ về nơi gọi là Thiên Cơ Lâu này.
Kế hoạch này không phải do Thành Côn tiết lộ, bản thân cũng không nói cho bất kỳ ai, vậy thì sao Thiên Cơ Lâu này lại biết được?
"Bản Quận Chúa phải đích thân đi đến đó mới được!"
Nàng nghĩ thầm, sau đó mở miệng nói: "Đi mời Huyền Minh Nhị Lão đến đây!"
"Vâng!"
Có người nghe lệnh rời đi.
Sau đó nàng phân phó Thành Côn đừng ló đầu ra trong thời gian này, rồi cho y rời đi.
Một lát sau Huyền Minh Nhị Lão cũng đã đến, Triệu Mẫn cũng rời khỏi phòng trang điểm, đi thẳng đến Lạc Dương Thành.
????
"Sư huynh, ngươi thật sự đã luyện Tịch Tà Kiếm Phổ sao?"
Nghe được những lời đồn đại kia thì Ninh Trung Tắc vội vàng chạy đến chất vấn Nhạc Bất Quần.
Có tu luyện hay không thì từ những hành động khác thường gần đây của Nhạc Bất Quần nàng cũng đã đoán ra được rồi.
Nếu không thì nàng sẽ không vội vã chạy đến chất vấn y như thế.
"Cha, ngươi thực sự là người hại một nhà của tiểu Lâm tử sao?"
Nhạc Linh San cũng tới!
Ánh mắt nàng nhìn Nhạc Bất Quần có chút quỷ dị, như là khó nhìn thẳng vào cha mình được.
Sắc mặt Nhạc Bất Quần đen lại ngay lập tức, lạnh như muốn đóng băng.
"Thiên Cơ Lâu đáng chết!"
Nhạc Bất Quần gào thét một cách phẫn nộ trong lòng, không nghĩ tới bí mật lớn nhất của mình lại bị Thiên Cơ Lâu đem ra ánh sáng.
Ngay cả người tâm tư thâm trầm như hắn cũng giận dữ vô cùng.
Mặc kệ làm gì thì sau này hắn cũng đã trở thành trò cười trong võ lâm rồi.
"Chờ đợi sau này võ công ta tăng mạnh, ta chắc chắn diệt Thiên Cơ Lâu của ngươi."
Trong mắt hắn bắt đầu xuất hiện sát khí.
"Ngươi nói gì đi cha!"
Lời của Nhạc Linh San khiến Nhạc Bất Quần giận đến mức không kiềm được, lập tức tát Nhạc Linh San một cái.
"Vô liêm sỉ, ngươi ăn nói như thế với ta à!"
"Ngươi thà tin lời của người ngoài, không chịu tin cha mình."
Nhạc Linh San bị thế thì bối rối vô cùng, vừa chạy ra ngoài vừa khóc.
"Sao ngươi có thể đánh San nhi chứ!"
Ninh Trung Tắc khẽ quát, đuổi theo Nhạc Linh San.
Nơi này là nơi Lưu Chính Phong tổ chức lễ rửa tay gác kiếm, ngư long hỗn tạp, nàng sợ rằng nữ nhi của mình sẽ gặp chuyện không may, nên mặc kệ việc Nhạc Bất Quần có tu luyện Tịch Tà Kiếm Phổ hay không.
"Quân Tử Kiếm, sợ rằng sau này sẽ đổi thành Vô Căn Kiếm!"
"Ha ha, đường đường là chưởng môn của phái Hoa Sơn, lại biến thành một tên thái giám, quả thật khiến người khác cười đến rụng răng."
Tiếng cười cùng giễu cợt truyền từ dưới lầu lên, càng khiến cho Nhạc Bất Quần tức giận vô cùng.
"Các ngươi muốn chết!"
Nhạc Bất Quần cầm kiếm trên bàn lên, định đi ra cửa.
Khi vừa mở cửa ra đồng tử hắn co rụt lại.
Một vệt kiếm quang bỗng hướng thẳng vào lòng ngực của hắn.
Thời khắc nguy cấp hắn không còn giấu diếm gì nữa, sử dụng võ thuật trong Tịch Tà Kiếm Phổ vừa học không lâu ra theo bản năng.
Thân ảnh hắn loé lên, tốc độ nhanh vô cùng, chớp mắt đã né được đòn trí mạng đó.
"Nhạc Bất Quần, quả nhiên ngươi đã luyện Tịch Tà Kiếm Phổ, trở thành một tên thái giám."
Có một tiếng thét to vang lên, bốn năm người mặc áo đen vọt vào phòng, chém giết cùng Nhạc Bất Quần.
"Giao Tịch Tà Kiếm Phổ ra, bằng không hôm nay sẽ là ngày chết của ngươi."
Sắc mặt Nhạc Bất Quần đại biến! Không còn bảo trì được phong độ của Quân Tử Kiếm nữa.
Sau khi việc hắn giữ Tịch Tà Kiếm Phổ bị lộ ra thì đây mới là nguy cơ thực sự.
Mặc dù Tịch Tà Kiếm Phổ phải tự thiến mới có thể tu luyện, nhưng trong chốn giang hồ còn có rất nhiều người bất chấp tất cả để truy cầu lực lượng.
Hơn nữa có rất nhiều người không muốn thấy hắn cường đại lên.
Những người áo đen này tuy nói muốn hắn giao Tịch Tà Kiếm Phổ ra nhưng chiêu nào cũng trí mạng vô cùng.
Động tĩnh của cao thủ Tiên Thiên lớn vô cùng, có thể đánh sập tường sập lầu.
Chỉ một lát sau động tĩnh của đám người Nhạc Bất Quần đang giao thủ cũng truyền ra ngoài.
Sau đó đám người áo đen cùng với Nhạc Bất Quần đánh ra đường cái, trước sự chứng kiến của vô số người.
Lúc này Nhạc Bất Quần đã bị thương, lòng ngực đã xuất hiện vài vết thương lớn.
Những người này đương nhiên đã chuẩn bị kỹ càng trước khi đến, đánh đến mức Nhạc Bất Quần không thể thở nổi.
"Chết!"
Bống nhiên trong tay Nhạc Bất Quần có một cây châm bắn ra, xuyên thủng đầu của một người áo đen.
Cùng lúc đó những người vây xem đều sôi trào lên.
"Moá! Tú Hoa Châm, giống y chang lời nói của lâu chủ Thiên Cơ Lâu."
"Lâu chủ Thiên Cơ Lâu thật ngưu bức, Nhạc Bất Quần quả nhiên tu luyện Tịch Tà Kiếm Phổ, thành một thái giám."
"Giết tên tiểu nhân hèn hạ này, báo thù cho Phúc Uy tiêu cục."
Trong lúc mọi người đang bàn tán thì bỗng có người có ý đồ khác, tham gia chiến đấu.
Hơn nữa còn là cao thủ.
Chỉ vài chiêu đã đánh cho Nhạc Bất Quần thổ huyết.
"Đáng chết!"
Sắc mặt Nhạc Bất Quần âm trầm, biết rằng có người thừa dịp hỗn loạn này muốn thừa cơ trục lợi.
Nếu giờ không đi thì địch nhân sẽ càng lúc càng nhiều.
Đặc biệt là người của phái Tung Sơn, bọn hắn chắc chắn không cho bản thân mình mạnh lên.
Hắn không dám ở đây lâu, vung tay quăng vài Tú Hoa Châm ra để đẩy lùi địch nhân, sau đó liền sử dụng khinh công bay lên nóc nhà, bỏ chạy.
Về sau thì trên giang hồ không còn tin tức gì về Nhạc Bất Quần nữa, ngay cả phái Hoa Sơn hắn cũng không về.