“Vậy là được rồi.” Ngụy Quân nghiêm nghị nói: “Đây là quan viên hiện tại mà Đại Càn cần, đây là quan viên dân chúng cần. Lục Ty trưởng, Thượng Quan thừa tướng, các ngươi không cần nhìn chằm chằm vào an nguy của ta, lại càng không cần thầm nghĩ đến mặt mũi mình. Suy nghĩ thực tế một chút, chúng ta vì sao mà đến với nhau? Vĩnh viễn không thể quên, chúng ta đến cùng là vì cái gì mà đồng lòng.” Ngụy Quân nói xong, một cảm giác đột phá quên thuộc lại tới. Làm màu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.