“Cẩn thận.” “Bọn đạo chích phương nào.” “Ở phía Nam.” Phành! Ngụy Quân theo bản năng vung tay lên. Sau đó lập tức hối hận không ngừng. Ngụy Quân rất muốn mắng chửi người. Cái đệch. Sơ ý rồi. Nên khống chế bản thân một chút. Hắn cũng thật sự không ngờ tới, bên dưới ánh mặt trời rõ như ban ngày, trên đường lớn tại kinh thành, hắn thế mà lại lọt vào ám sát. Trước đó không hề có dấu hiệu gì. Vì thế, Ngụy Quân theo bản năng vung tay lên. Sau đó, trực tiếp làm vỡ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.