Mục lục
Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hắn cảm thấy tình cảnh của mình thật quá khó khăn.

Sao hắn lại có một đại nhân khó hầu hạ như vậy.

Với cái miệng này của Ngụy Quân thì làm sao hắn có thể bảo đảm an toàn cho Ngụy Quân được?

Lục Nguyên Hạo cảm giác tương lai mình rất ảm đạm.

Đáng tiếc, không có ai quan tâm hắn đang nghĩ gì.

Hiện tại Cơ Soái là đệ đứng đầu trong quân đội Đại Càn, đương nhiên Cơ gia sẽ không quá nhỏ.

Mà Cơ Lăng Vân là con trai của Cơ Soái, đãi ngộ nhận được đương nhiên cũng sẽ không quá kém, có được một tiểu viện của chính mình.

Sau khi đi đến nơi ở Cơ Lăng Vân, thì thứ đầu tiên Ngụy Quân nhìn thấy chính là thi thể của Cơ Đãng Thiên.

Ánh mắt hắn lóe sáng, hơi hiểu ra lí do mà Cơ Lăng Vân muốn đưa ba người bọn họ gọi tới.

"Đại công tử, khi nào thì đệ đệ ngài nhập thổ vi an?" Bạch Khuynh Tâm chủ động hỏi.

Cơ Lăng Vân liếc nhìn Bạch Khuynh Tâm, cũng không có trả lời câu hỏi của Bạch Khuynh Tâm mà hỏi ngược lại: "Vì sao Bạch đại nhân lại hỏi như vậy?"

"Trực giác nói cho ta biết rằng Cơ công tử chết không đơn giản, có oan tình." Bạch Khuynh Tâm nói.

Cơ Lăng Vân mím chặt miệng, cúi người sửa lại khuôn mặt của Cơ Đãng Thiên một chút, thản nhiên nói: "Bạch đại nhân sai rồi, đệ đệ ta chết rất cam tâm."

"Không có khả năng." Giọng Bạch Khuynh Tâm dứt khoát: "Cho tới bây giờ trực giác của ta chưa từng xuất hiện sai lầm, Đại công tử, ngươi đang nghi ngờ khả năng phán đoán của ta sao?"

Thần tượng thì thần tượng.

Dính đến lĩnh vực chuyên môn thì Bạch Khuynh Tâm biểu thị rằng mình cũng không thiên vị ai.

Kể cả có là thần tượng của mình.

Có thể trở thành một nhân tài kiệt xuất trong một ngành, thì tất nhiên phải có chỗ hơn người.

Mà phương diện này Bạch Khuynh Tâm cũng không thiếu.

Cơ Lăng Vân thản nhiên nói: "Chuyện này quả thực có nội tình phía sau, đây cũng là nguyên nhân ta gọi ba vị đại nhân tới. Nhưng mà cái chết của đệ đệ ta, quả thực không có biểu hiện không cam lòng, hắn ra đi rất thanh thản."

"Xem ra có một câu chuyện xưa dài đằng sau chuyện này." Ngụy Quân ngắt lời: "Đại công tử, chuyện có quan hệ gì cùng chúng ta không? Nếu như không có quan hệ gì thì chúng ta còn có sự tình khác phải làm."

Ngụy Quân cũng không cảm thấy có hứng thú đối với việc nghe chuyện xưa .

Hắn chỉ có hứng thú đối với việc chết.

Cơ Đãng Thiên đã chết.

Mà Cơ gia lại không có ý định giết hắn.

Cho nên đối với Ngụy Quân mà nói thì bây giờ Cơ gia đã là người qua đường.

Đương nhiên, nếu Ngụy Quân biết bí mật mà Cơ Soái đang cùng Triệu Vân mưu đồ thì nhất định sẽ ngay lập tức gia nhập.

Đáng tiếc ;à hắn không biết.

Cơ Lăng Vân cũng không phải tới để nói cho hắn biết chuyện này.

"Chuyện xưa đệ đệ của ta quả thực có chút quan hệ cùng ba vị đại nhân, cho nên ta mới mạo muội xin ba vị đại nhân dừng bước."

Ngụy Quân nhìn Bạch Khuynh Tâm một chút, nhẹ gật đầu: "Ngươi có ân đối với Bạch đại nhân, xét trên thể diện của Bạch đại nhân thì nếu có chuyện gì cần ta giúp thì ta nhất định sẽ giúp."

Dù sao cũng là người trong đội của mình.

Ngụy Quân là thủ lĩnh của đội ngũ này, vẫn luôn rất có trách nhiệm.

Không thể để cho tiểu đệ, không đúng, không thể để cho tiểu muội thất vọng đau khổ được.

Trên thực tế tiểu muội cũng không có thất vọng đau khổ.

Trong lòng tiểu muội rất ấm áp.

Sau khi nghe được lời nói của Ngụy Quân thì trong lòng tiểu muội càng ấm hơn.

Hắn là nể tình ta nên mới nguyện ý giúp Đại công tử.

Trong lòng hắn có ta.

Nghĩ tới đây, khuôn mặt Bạch Khuynh Tâm cảm thấy hơi nóng.

Về phần Đại công tử là thần tượng của mình mà Ngụy Quân thế mà cũng không khách khí với thần tượng thì Bạch Khuynh Tâm hoàn toàn ném ra sau đầu.

Thần tượng ký cái tên là xong việc.

Nam nhân thì là ôm ngủ cả đời.

Cái nào nhẹ cái nào nặng, trong lòng Bạch cô nương rất hiểu rõ.

Cơ Lăng Vân cũng không thèm để ý thái độ của Ngụy Quân.

Cuộc đời của hắn còn nhiều thăng trầm hơn sơ với Bạch Khuynh Tâm, hắn đã sớm không thèm để ý chút chuyện nhỏ này.

"Ngụy đại nhân, không phải ngươi vừa cảm thấy rất hứng thú với đời sống tình cảm của ta sao?" Cơ Lăng Vân thản nhiên nói: "Mọi người đều cho rằng người ta thích chính là tiền Thái tử, thật ra cũng không phải, tri kỷ của ta là Dương Tam Lang."

Lục Nguyên Hạo: ". . ."

Bạch Khuynh Tâm: ". . ."

Hai khuôn mặt chết lặng.

Ngụy Quân thì không sao.

Dù sao kiến thức của thiên đế rộng rãi.

Sự tình này vẫn nằm trong phạm vi tiếp nhận của hắn.

Mặc dù lòng hắn cũng không bình yên cho lắm.

"Tri kỷ? Hay là người tình?" Ngụy Quân hỏi.

Cơ Lăng Vân thản nhiên nói: "Tình bạn giữa các quân tử mà thôi."

"Cảnh giới của các ngươi thật cao." Ngụy Quân khâm phục nói.

Mộng cô nương cũng muốn có tình bạn với hắn.

Ngụy Quân trực tiếp làm cho Mộng cô nương cút xa.

So với Cơ Lăng Vân thì cảnh giới của Ngụy Quân thấp hơn nhiều.

Nhưng mà Ngụy Quân cũng không thèm để ý cảnh giới hay không cảnh giới, hắn đang nghĩ tới một chuyện khác.

"Dương Tam Lang là bởi vì ngươi nên mới đi Hầu gia từ hôn?"

Cơ Lăng Vân lắc đầu: "Đây cũng không phải, Tam Lang cùng với ta chỉ là bạn bè mà thôi, hắn sở dĩ muốn từ hôn với Hầu gia là bởi vì đã quyết định sẽ đi lên tiền tuyến, lần đi này sinh tử không rõ, vậy nên không thể để Hầu cô nương chờ hắn."

"Một nam nhân tốt." Ngụy Quân cảm thán nói.

"Tam Lang xác thực rất ưu tú, hắn cũng là mục tiêu mà Đãng Thiên noi theo." Cơ Lăng Vân cảm khái nói: "So với ta, thì Đãng Thiên bội phục Tam Lang hơn. Dù sao ta còn sống, mà Tam Lang đã chết."

Ngụy Quân: ". . . Ngươi chờ chút."

Lượng tin tức quá lớn.

Hắn cần tiêu hóa một chút.

Dương Tam Lang là thần tượng của Cơ Đãng Thiên?

Vậy mà hắn còn đi đùa giỡn vợ của thần tượng?

"Là thật hay giả vậy?" Ngụy Quân nhìn về phía Bạch Khuynh Tâm.

So với Cơ Lăng Vân thì hắn tin tưởng phán đoán của Bạch Khuynh Tâm.

Bạch Khuynh Tâm nhẹ gật đầu: "Ta vẫn luôn cảm giác có điều không đúng, nếu như nội tình là như vậy, thì tất cả mọi việc cũng hợp lý."

Lục Nguyên Hạo: "Hợp lý chỗ nào?"

Hắn cảm giác điều này hoàn toàn không hợp lý nha.

"Nếu Cơ Đãng Thiên đã tôn kính Dương Tam Lang như vậy, vậy thì vì cái gì mà hắn còn đi đùa giỡn Hầu Biên Tiên?"

"Bởi vì Hầu Biên Tiên thật sự đang nguy hiểm." Cơ Lăng Vân nói: "Tin tức Dương đại soái không chết có thể là thật, chí ít hiện tại quốc sư đang tin rằng là thật. Mà cái lưới lớn nhằm vào Dương gia đã trải ra, vậy nên Hầu Biên Tiên chính là đối tượng thứ nhất mà Trường Sinh tông nhằm vào. Nếu như thế cục này không phá, thì kết quả của nàng sẽ rất thê thảm, Dương gia cũng có thể sẽ bị tiêu diệt."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK