"Năm đó, Thất Tiến Thất Xuất nổi tiếng của Triệu Tướng quân ngươi... là vì không biết đường?” Hồ Vương không muốn tin vào điều này. Nhưng mà Triệu Vân xấu hổ gật gật đầu, còn tự nói xấu mình: “Nếu không phải mù đường, ai ăn no rửng mỡ đi giết Thất Tiến Thất Xuất? Đó không phải là đầu óc có vấn đề sao?” Hồ Vương: "..." Yêu hoàng: "..." Ngươi nói rất có đạo lý, vậy mà ta không thể nói lại được gì. Vấn đề là ngươi nói có đạo lý như vậy, nhưng hiện tại...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.