Cổ Anh khẽ cười nói: “Công chúa, Ngụy đại nhân chưa chắc sợ chết, ngươi không cần kích động như thế. Hơn nữa, tuy bây giờ khẳng định có rất nhiều người muốn giết Ngụy đại nhân, nhưng người dám động thủ sẽ không quá nhiều. Ngụy đại nhân ra khỏi thành một lần, cũng chưa chắc có gì nguy hiểm.” “Ngươi...” Minh Châu công chúa còn muốn nói gì, nhưng bị Ngụy Quân ngăn cản. Ngụy Quân bây giờ tâm tình rất không tồi. Di Hồng công tử này có chút cân lượng. Thế mà muốn khiến hắn ra...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.