Lục Tổng quản nhắm chừng là đúng. Sau khi khói bụi tán đi, bóng dáng Lục Nguyên Hạo hiện ra từ trong khói bụi. Mặt xám mày tro, quần áo rách nát, nhìn qua dị thường chật vật, thậm chí còn đang lớn tiếng ho khan. Nhưng mà, vấn đề đã đến. Lục Nguyên Hạo ngay cả một búng máu cũng không có phun. Một ngụm cũng không có. Cái này thực quá đáng mà. Cổ Nguyệt ánh mắt nhìn về phía Lục Nguyên Hạo cũng tràn đầy kinh ngạc. Luận sát phạt công kích, hắn tự tin không thua...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.