“Trần huynh nói rất đúng, chúng ta còn chưa tử chiến, đã cần hy sinh người một nhà trước, đây là vũ nhục đối với quân bộ chúng ta.” Tiết tướng quân trầm giọng nói: “Ngụy đại nhân, ngươi bây giờ chức quan là hàn lâm học sĩ, việc ngươi cần làm là viết sách soạn sử. Bảo vệ quốc gia là trách nhiệm của quân bộ chúng ta, trước khi võ tướng chết trận, còn không tới lượt quan văn đi hy sinh.” Ngụy Quân có thể nói cái gì? Hắn chỉ có thể mang hy vọng gửi gắm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.