Từ Đức lại chỉ là mắt đỏ lên. “Không nói với các ngươi nữa, ta còn bận, chờ ta có rảnh lại tán gẫu với các ngươi.” Tôn Hồng Phúc không tán gẫu lâu với Từ Đức. Hắn bây giờ còn đang làm việc. Nhìn bạn tốt ngày xưa cùng mình cùng nhau vất vả học tập, hai tay Từ Đức nắm đấm lại, càng lúc càng chặt. Ngụy Quân lặng lẽ nói: “Nếu phụ thân Hồng Phúc được triều đình thừa nhận là tướng sĩ chết trận có công, phí dụng đi học của hắn cùng muội muội hắn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.