"Bác sĩ Trần, tôi không quá hiểu câu cuối cùng mà anh nói?" Trương Hiền Lượng hỏi. Trần Khánh chỉ vào ngực của mình: "Tâm bệnh cần phải có tâm dược. Tôi chỉ có thể điều hóa được ngũ tạng của cậu ấy, nhưng bệnh của cậu ấy lại không đơn giản chỉ là bệnh trong ngũ tạng. Theo tôi nghĩ, chắc chắn anh phải biết rõ nguyên nhân khiến cho cậu ấy biến thành như vậy hơn tôi chứ?" Nghe nói như thế, Trương Hiền Lượng lập tức lộ ra vẻ kinh ngạc, đồng thời sắc mặt cũng dần...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.