“Hả? Không chẩn đoán bệnh?” Hoàng Băng kỳ quái nói. Trần Khánh nói: “Không cần, đau nửa đầu thôi mà, rất nhanh là xong rồi.” Nói xong, Trần Khánh nhanh chóng đi lấy mấy cây châm, mà một cây châm trong đó lại dài hơn mấy cây châm còn lại. Thấy Trần Khánh đã nói như vậy, Hoàng Băng và Tiểu Tống cũng lập tức làm theo. Hai người bọn họ vội vàng đỡ Lưu Phúc Lý nằm lên chiếc giường nhỏ, để ông ấy nằm thẳng xuống. Nhưng vừa nằm, đầu Lưu Phúc Lý càng đau hơn. Ông ấy...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.