"Ha ha ha, được, vậy chờ tới cuối tuần này, chúng ta tới Mặc Đường ăn một bữa đi, coi như tiệc bái sư..." Vương Xuân Lam còn chưa nói xong, Trần Khánh đã chạy mất tăm mất tích. Hắn thật sự có chút không chịu nổi loại thái độ này của Vương Xuân Lam. "Nhóc con này... Ha ha ha." Vương Xuân Lam cười to. Trần Khánh đi rồi, Vương Xuân Lam tiếp quản phòng mạch, sau khi gã khám bệnh cho chừng tám, chín người, rất nhanh đã đến giờ tan tầm. Khi Vương Xuân Lam vừa thu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.