"Bác sĩ Trần, vậy anh có thể dạy hai chúng tôi không?" Vương Vũ hỏi. "Chỉ cần các anh chịu học, khi rảnh rỗi tôi sẽ dạy." Trần Khánh cười nói. "Vậy tôi học, nói cái gì cũng phải học. Tôi hoàn toàn không muốn bản thân vất vả kiếm tiền, đến cuối cùng đều đưa cho bệnh viện cả, sau đó chính mình còn bị tra tấn một phen nữa." Vương Vũ nói. "Cũng đúng, kiếm tiền không dễ dàng, tôi cũng học." Trang Lượng nói. Trong lúc mấy người bọn họ đang nói chuyện phiếm, Hứa Văn Diệu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.