Trần Khánh có cảm giác mình đang trao đổi cùng năm đứa nhỏ thật ngây thơ, hồn nhiên, và có thể lừa gạt chúng nó bất cứ lúc nào. Đặc biệt là tâm hoả, khi nó cáu kỉnh lên sẽ cả ngày ồn ào đòi đồng quy vu tận. Phiền muộn thật mà! "Trần Khánh, làm sao vậy? Không thoải mái ư?" Vương Xuân Lam vừa bước vào WC, đã nhìn thấy Trần Khánh đứng bên cạnh hồ nước không rên nổi một tiếng, liền thân thiết hỏi han. Trần Khánh lập tức phục hồi lại tinh thần: "Không có...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.