Mục lục
Hệ Thống Trung Y
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Rõ ràng cô đã giấu giếm tất cả mọi người, cả Trương Mỹ Lệ cũng bị gạt, vậy mà anh ta chỉ dựa vào bắt mạch, lại sờ rõ mồn một toàn thân từ trên xuống dưới của cô rồi?

Thật là đáng sợ, tiếp xúc cùng người như thế còn chút riêng tư gì đáng nói nữa đây?

Âu Dương Tiểu Mật lập tức hạ quyết tâm, về sau nhất định phải cách Trần Khánh này xa một chút.

Anh chàng này chính là một cái camera hình người, còn là loại ba trăm sáu mươi độ toàn bộ không góc chết mới ghê chứ?

Lạc Tiểu Khê đứng một bên, lại cảm thấy sùng bái Trần Khánh không sao tả nổi.

Lúc trước, khi bắt mạch Trần Khánh cho cô, hắn đã làm cô chấn động một hồi không nhỏ, tới hiện tại, hắn càng dò xét ra toàn bộ những gì Âu Dương Tiểu Mật đang muốn giấu giếm.

Thủ đoạn bậc này, chỉ sợ bọn họ đến bệnh viện lớn, dùng mấy trăm đến hơn một ngàn vạn dụng cụ, cũng không tra xét kỹ hơn được.

"Bác sĩ Trần. Đa tạ anh. Cái kia, phương diện phí dụng..." Trương Mỹ Lệ thấy Âu Dương Tiểu Mật đã bắt đầu mặc áo vào, lập tức cười tủm tỉm theo sát Trần Khánh nói về chuyện tiền thuốc men.

Trần Khánh đã trở lại phía trước cái bàn công tác của mình, cũng nhanh chóng lấy ra giấy bút, nói: "Châm cứu rẻ hơn một chút, một lần hai trăm, tính cả phí chẩn đoán bệnh tổng cộng là hai trăm hai. Để tôi làm cho cô tờ đơn, cô đi nộp tiền là được."

Chỉ có hai trăm hai?

Ba người Âu Dương Tiểu Mật lập tức cảm thấy sửng sốt.

Phải biết rằng, nếu đi đến bệnh viện lớn, tiền cấp cứu cộng thêm trị liệu, ít nhất cũng phải mất từ mấy ngàn đến hơn vạn đồng, vậy mà nơi này chỉ lấy hai trăm hai, rẻ đến quá đáng nha.

"Bác sĩ Trần, có phải tiêu chuẩn thu phí này hơi thấp quá hay không?" Trương Mỹ Lệ kỳ quái nói.

Trần Khánh lại nở nụ cười: "Đây là lần đầu tiên tôi gặp được người cảm thấy bản thân nên trả nhiều tiền hơn một chút đó. Chẳng lẽ tôi tiết kiệm chút tiền cho mấy cô không được hay sao?"

Kỳ thực, trên phương diện thu phí này, đi khám trung y thường tương đối mơ hồ, ví dụ như những bệnh khác nhau, nhưng đều dùng châm cứu đến trị liệu, sẽ có mức thu phí giống nhau.

Chứ hoàn toàn không phải thấy bệnh của người này nghiêm trọng, thì lúc châm cứu bác sĩ sẽ lấy nhiều tiền hơn.

Nếu bác sĩ trung y lại làm như vậy, thì đúng là không hợp lý hợp tình.

Dù sao con người cũng không phải dụng cụ. Dụng cụ có phương thức kiểm tra bệnh tình, từ đó đưa ra giá cả nhưng con người lại không được, bắt mạch là xem toàn thân, đâu thể chỉ nhìn duy nhất một bộ phận nào đó trên người?

Trị liệu cũng vậy. thủ đoạn thường dùng nhất của trung y chính là châm cứu xoa bóp và kê đơn thuốc, không cần biết những tật bệnh kia biến hóa như thế nào, thì thủ pháp xử lý vẫn là những thứ kia thôi.

Cho nên mới nói, trung y căn bản không thể hệ thống hóa hình thức thu phí y như tây y kia.

Cũng bởi vì loại trị liệu theo kiểu tam bản phủ (thoạt nhìn rất hung mãnh kỳ thực chẳng có tuyệt chiêu gì) của trung y này, mới khiến người bên ngoài nhìn vào, cứ ngỡ rằng đơn giản vô cùng, cho nên mới không thể thu phí cao hơn dù chỉ một đồng được.

Ví dụ như phí chẩn đoán bệnh của Hán Y Đường, cũng có thể gọi là phí biện chứng cũng được, bác bình thường sĩ là hai mươi, bác sĩ lợi hại hơn một chút là năm mươi, Triệu Ninh Quân chính là hai trăm.

Kỳ thực, ngay từ đầu Hán Y Đường cũng không đẩy ra thứ gọi là phí chẩn đoán bệnh này đâu, người tới đăng ký sẽ được các bác sĩ trực tiếp xem bệnh, tương đương với chẩn đoán bệnh miễn phí, chỉ lấy phí dụng trị liệu mà thôi.

Về sau này, do giá cả dược liệu tăng lên, tiền thuê nhà, tiền điện nước cũng tăng theo, rơi vào đường cùng, lão ba Trần Khánh đành phải đẩy ra một khoản gọi là phí chẩn đoán bệnh này.

Lúc ban đầu, cũng có người phản ứng với tình huống này. Bọn họ cảm thấy Hán Y Đường quá hắc. Nhưng trên thực tế, so sánh với kiểm tra ở bệnh viện, phí biện chứng của Hán Y Đường đã tương đương với giá cải trắng (giá cực kỳ rẻ) rồi.

Hiện tại, tùy tiện đi vào bất cứ một bệnh viện lớn nào đó, làm một hồi kiểm tra toàn thân, nếu trong túi không có một, hai ngàn, sao có thể làm được?

Điểm mấu chốt chính là, trong trường hợp bản thân không xuất hiện vấn đề gì quá lớn, chỉ cảm thấy thân thể không được thoải mái, thì mất tiền đi khám, tới cuối cùng bệnh viện chỉ biết cho ra một cái kết luận như sau thôi: “Tinh thần của anh có vấn đề, không thoải mái là đau dây thần kinh.”

Có lẽ cũng vì có những bệnh viện lớn ở nơi này làm tham khảo, cho nên, kể cả khi Hán Y Đường đẩy ra phí chẩn đoán bệnh, khiến cho dân chúng oán than dậy đất, nhưng dần dà lâu ngày, mọi người cũng tiếp nhận công đoạn thu phí này rồi.

Dù vậy, vẫn như cũ có người cảm thấy Hán Y Đường thay đổi, phí tổn xem bệnh đắt hơn trước kia rất nhiều.

Lại nói, từ nhỏ Trần Khánh đã đi theo Triệu Ninh Quân, cho nên chuyện tự giác tiết kiệm tiền cho người bệnh, đã mưa dầm thấm đất vào con người hắn từ lâu. Có thể nói, trong lúc không quá chú ý tới, hắn đã nhiễm phải tật xấu này của Triệu Ninh Quân rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK