Hóa ra bọn họ là thuộc hạ của Chu Tước, là người được sai đi tìm kiếm chỗ cậu rơi xuống, một đường tìm theo tung tích, lại không nghĩ rằng sát thủ được Mộ Liên Tước phái ra nhanh chân đến trước.
Lúc bọn họ đuổi tới người của Mộ Liên Tước đã nổ súng bắn Triệu Hướng Quân, hai đội chạm mặt, lập tức bắn nhau.
Thuộc hạ của Chu Tước có tố chất hơn người, chỉ có mười mấy giây liền hạ gục quân của Mộ Liên Tước.
Mà lúc này, Triệu Hướng Quân cũng đã hấp hối, chỉ còn một hơi cuối cùng.
Bọn họ quan sát một phen, người đàn ông này bị bắn ở đùi, nhưng mà không phải là vết thương trí mạng!
Trí mạng là viên đạn bắn trúng vào phổi anh ta.
Bọn họ vượt qua mưa bom bão đạn, bởi vậy trải qua quá nhiều thương vong, định kiểm tra một chút vết thương, cứu giúp một phen, nhưng lại phát hiện đạn đã xuyên qua động mạch phổi của người này.
Nói chung phổi bị trúng đạn, là tàn nhẫn nhất.
Người bị trúng đạn ở phổi sẽ xuất huyết nhiều, do đó tạo thành chứng tức ngực khó thở, sẽ vì khó thở mà rơi vào hôn mê thậm chí là sốc, sau đó hai ba tiếng, vì phổi xuất huyết nhiều dẫn đến khó hô hấp mà chết.
Không cứu được.
Chỗ này rất lạc hậu, đối với miệng vết thương như vậy, căn bản không có điều kiện cứu giúp.
Hữu Hữu hỏi: “Người đâu? Ở đâu rồi?”
“Ở trong phòng.”
Vừa dứt lời, Lý Như giống như điên rồi chạy vào trong nhà, nhưng mà vừa mới đi vào phòng, mơ hồ nghe thấy hơi thở gấp của người đàn ông truyền đến.
Linh Linh đi sau lưng Lý Như, hai mẹ con đi vào phòng, lại liếc mắt một cái trông thấy Triệu Hướng Quân nằm trên giường toàn thân giật giật, ngẩn ra.
Sửng sốt khoảng mấy giây.
Ngay sau đó, Lý Như thét bi ai một tiếng chói tai, bước chân nghiêng ngả lảo đảo chạy đến cạnh giường!
“A Quân! A Quân anh làm sao vậy?”
“Cha!”
Linh Linh cũng nhào tới.
Lý Như nâng mặt người đàn ông lên, nhưng mà trông thấy ánh mắt anh ta trắng dã, hơi thở cũng dồn dập, khóe miệng trào máu ra
Hình như không thở được!
Chuyện này đối với chị ta mà nói không thể nghi ngờ là ngày tận thế, giống như sợ hãi vì bị núi sập xuống đè lên.
Ông trời giống như sập xuống rồi.
Triệu Linh Hoa không hiểu rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, cô bé không biết vì sao Triệu Hướng Quân bị thương, nhưng mà nhìn anh ta không ngừng ho ra máu, cũng biết đây là hiện tượng không tốt, sợ hãi gào khóc.
“Cha! Cha làm sao vậy! Cha!”
Trong tiếng khóc bi thương của Linh Linh, thân hình Lý Như lảo đảo, suýt chút nữa trước mắt tối sầm lại, choáng váng ngất lịm đi.
Chị ta vịn giường, khó có thể ổn định cảm xúc của mình.
Chị ta không hiểu về y học, nhưng mà nhìn bộ dạng hiện giờ của Triệu Hướng Quân, cũng biết rõ là đã hết hy vọng!
Không cứu sống được rồi!
Trái tim Lý Như đau đớn, gục bên người Triệu Hướng Quân, khóc rống lên.
“A Quân à, anh không thể bỏ em như vậy được! A Quân, anh tỉnh lại đi, đừng rời khỏi em…”
Cho đến nay, Lý Như và Triệu Hướng Quân đều rất ân ái, hai người là người nhà giới thiệu quen nhau, Lý Như thích sự thật thà phúc hậu của Triệu Hướng Quân, Triệu Hướng Quân cũng rất yêu thương chị ta.
Chị ta cũng từng nghĩ đến vô số lần cảnh tượng sinh ly tử biệt, lại không nghĩ rằng có một ngày, sẽ mất đi anh ta dưới tình huống như vậy!
Trên thế gian này đau đớn nhất là sinh ly tử biệt!
Lý Như nhất thời không thể tiếp nhận được sự thật này, khóc lớn không ngừng, cả khuôn mặt đều ướt đẫm nước mắt.Xem thêm...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK