Nửa đêm tỉnh lại, muốn đi đến phòng vệ sinh, kết quả mới vừa mở cửa phòng, lại thấy bóng dáng hai người dây dưa ở trong phòng bếp, cậu nhóc thức thời đóng cửa lại.
Mãi đến khi Mộ Nhã Triết ôm Vân Thi Thi vào phòng ngủ, lúc này cậu mới đi ra, đến phòng bếp, nhìn phòng bếp là một mảnh bừa bãi, thở dài một tiếng, yên lặng dọn dẹp sạch sẽ.
Thật là!
Người lớn như vậy, còn không để người ta bớt lo, đem phòng bếp biến thành hỏng bét, sau đó còn để cậu đến thu dọn tàn cục.
Cậu thật sự không còn biện pháp với bọn họ!
Ghét bỏ thì ghét bỏ, Hữu Hữu vẫn thu dọn phòng bếp thật sạch sẽ.
Cuối cùng cậu nhịn xuống kích thích chạy tới nghe lén, đi ra khỏi phòng vệ sinh, nhẹ nhàng đi vào phòng ngủ, lên giường, đi ngủ!
Chỉ là đêm nay, một người phụ nữ bị lăn qua lăn lại đến thảm, một đêm hô mưa gọi gió, điên loan đảo phượng, một người đàn ông tinh lực thịnh vượng mãi đến rạng sáng mới ngừng công kích!
Cô bị lăn qua lăn lại mãi, khi xuống giường mũi chân không ngừng run rẩy, cuối cùng vẫn là ngồi trên người anh, được anh ôm đi vào phòng tắm, tắm rửa sạch sẽ!
Ngày mai còn phải quay cảnh bổ sung, cô năn nỉ anh, không cần để lại quá nhiều dấu vết trên người cô, cho dù người đàn ông thu liễm một chút, vẫn để lại dấu vết ái muội trên người cô một phen.
Vân Thi Thi cực kỳ ảo não, chỉ cảm thấy ngày mai đến đó, e rằng phải giống như lúc trước, cầm trang phục lén lút trốn vào phòng mình thay!
…
Từ ngày Hữu Hữu được Mộ Nhã Triết mang về nhà họ Mộ, chính thức công bố thân phận, rất nhanh ở nhà họ Mộ chấn động một phen.
Nhà họ Mộ nghị luận ầm ĩ động tác của Mộ Nhã Triết, nhất là khi anh tuyên bố Vân Thiên Hữu là người kế thừa Mộ thị trong tương lai, sau này sẽ được bồi dưỡng, lại càng khơi dậy nhiều người khủng hoảng.
Gió tanh mưa máu ẩn núp trong bóng tối, đã bắt đầu rục rịch rồi.
Mộ Nhã Triết cực kỳ nghiêm túc bảo vệ Hữu Hữu, cho dù sau khi anh công bố thân phận của cậu, cũng cố gắng tránh để cậu bị truyền thông chụp ảnh, bởi vậy cũng không có đặc biệt mời truyền thông tới dự tuyên bố, vì bảo vệ cậu!
Chỉ là chuyện này vẫn nhanh chóng truyền đến nhà họ Tống.
Sau khi Tống Ân Nhã biết được chuyện này, lại càng khó có thể tin.
Cái gì?
Anh Mộ vậy mà đem đứa con riêng kia làm người thừa kế của mình sao?
Chuyện này… Không phải làm cho âm mưu của Vân Thi Thi thực hiện được sao?
Trong cảm nhận của Tống Ân Nhã, Vân Thi Thi là một người phụ nữ có rất nhiều mưu kế, bên ngoài nhìn đơn thuần vô hại, giống như con thỏ trắng nhỏ thuần khiết, có thể nhìn giống như là người vô tội nhưng lòng dạ khó lường.
Cô lợi dụng cơ hội đường hoàng đẻ thuê, sinh hạ hai đứa bé, lén lút giấu một đứa bé bên cạnh mình, sau đó nuôi dưỡng cho đến tận bây giờ, đứa bé được nhà họ Mộ nhận lại, làm người thừa kế, như vậy chuyện sau đó sẽ là mẹ vinh nhờ con, cô được nhà họ Mộ thừa nhận chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi!
Chuyện này không phải trúng ngay mưu kế của Vân Thi Thi đấy sao?
Cô khổ tâm chuẩn bị kỹ, không phải là vì ngày này sao?
Tựa như hoàng thất thời cổ đại vậy, con trai của cô được lên làm người thừa kế, như vậy cô có thể bay lên cành cây làm phượng hoàng rồi?
Trời ạ!
Kế hoạch không chê chỗ nào được!
Vân Thi Thi này, thủ đoạn đúng là khó lường!
Dã tâm của cô đã thực hiện được một nửa rồi.
Anh Mộ và cô lĩnh giấy chứng nhận, bước vào cánh cửa nhà họ Mộ chỉ có cách một bước chân mà thôi.
Tống Ân Nhã lại càng nóng lòng như lửa đốt, kìm nén thế nào cũng không được!Xem thêm...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK