"Không được nói bậy! Đây là chuyện tốt, sao có thể bỏ?" Mộ Thịnh vừa giận dữ vừa lên án anh nói: "Thằng nhóc khốn nạn, chẳng lẽ ngay cả con mình cháu cũng không nhận? Uyển Nhu một lòng muốn giúp cháu, vì cháu mà suy nghĩ, còn cháu? Ngay cả con của mình cũng không nhận! Con bé mang thai, đứa bé không phải của cháu thì của ai?"
Mộ Uyển Nhu vẫn cố duy trì hình tượng hiền thục trước mặt Mộ Thịnh.
Đối với lời nói của cô ta, Mộ Thịnh đương nhiên hết lòng tin tưởng.
Ngược lại cho rằng anh là tên khốn nạn, ngay cả con của mình cũng không nhận
"Nhưng mà... Anh ấy là cha đứa bé, vì sao anh ấy lại không nhận?”Mộ Uyển Nhu khổ sở nhìn Mộ Thịnh, trên mặt nước mắt như mưa, giọng nói run rẩy nghẹn ngào, toàn thân phát run.
Mộ Thịnh thấy vậy tim lại càng như bị dao cắt, lập tức ôm cô ta vào lòng, ôn nhu dỗ dành an ủi: "Cháu gái đừng khóc, cháu phải chịu nhiều oan ức rồi! Đừng sợ, có ông nội ở đây, ông nội thay cháu quyết định! Cháu cứ bình tĩnh chăm sóc cơ thể, mọi thứ còn lại không cần quan tâm!"
"Ông nội..." Mộ Uyển Nhu uất ức nhào vào lòng ông, thương tâm khóc nấc lên.
Mộ Thịnh nghe tiếng khóc của cô ta, trong lòng như bị đâm một đao máu chảy đầm đìa, vô cùng đau đớn.
Mộ Nhã Triết khẽ nhếch mắt, bờ môi mím chặt.
Người phụ nữ này diễn cũng thực giỏi!
Mấy diễn viên trong làng giải trí kia cũng không diễn được bằng một nửa của cô ta! Nếu không phải anh có chừng mực không khéo cũng bị vẻ vô tội trên mặt cô ta lừa gạt, không biết rốt cục đứa bé trong bụng cô ta là ai!
Đối với việc này anh không định giải thích nhiều.
Cục diện trước mắt, Mộ Thịnh chỉ tin tưởng lời nói một phía của Mộ Uyển Nhu, anh có giải thích như thế nào cũng không ai tin.
Bên kia, Mộ Thịnh đau lòng cầm tay Mộ Uyển Nhu, trấn an nói: "Tiểu Nhu, cháu đừng đau lòng! Nó không nhận đứa bé này, ông nội nhận! Aizz, cháu phải nghĩ cho mình, giờ cháu đang mang thai, đừng khóc!"
Một chiêu phô trương thanh thế này, Mộ Uyển Nhu coi như đã cùng đường, bất đắc dĩ mới phải làm.
Vì bảo toàn thân phận không bị vạch trần, cô ta không tiếc bí quá hóa liều!
Cô ta nhạy cảm phát hiện ra hình như Mộ Nhã Triết đã nhìn thấu thân phận cô ta, không biết từ khi nào anh ta đã nhận ra?
Tạm thời mặc kệ những thứ này đã.
Mắt thấy thân phận sẽ bị lộ, lúc này Mộ Uyển Nhu không thể không lui, nói chuyện chính mình đã mang thai.
Nếu Mộ Nhã Triết đã biết thân phận của cô, trước đành phải lợi dụng sự tín nhiệm của Mộ Thịnh dành cho cô ta, tuyên bố với ông cô mang thai đứa con của Mộ Nhã Triết.
Mộ Thịnh chắc chắn sẽ mừng rỡ như điên, tin là thật, nhanh chóng an bài hôn sự cho cô ta cùng Mộ Nhã Triết.
Khi hôn lễ đã nước chảy thành sông, cô ta danh chính ngôn thuận trở thành mợ chủ nhà họ Mộ, như vậy chuyện sau, tất cả đều dễ giải quyết.
Cô ta không sợ Mộ Nhã Triết phủ nhận chuyện này, so với anh ta Mộ Thịnh khẳng định càng tin tưởng cô hơn.
Cho dù có muốn làm giám định DNA, Mộ Uyển Nhu cũng sẽ không sợ hãi chột dạ.
Trước đó cô ta đã tính ra thời gian mang thai của mình, khoảng cách thời gian so với lần cuối cùng xảy ra quan hệ với Ngải Luân cùng lắm cũng chỉ mới 5 tuần.
Khi đó đang là kỳ an toàn của cô ta nên không có khả năng lần đó mang thai.
Chính vì vậy theo cô ta đoán, cô ta mang thai trên dưới khoảng 3 tuần rưỡi.
Cho dù là Mộ Nhã Triết muốn vạch trần cô ta, ít nhất cũng phải lôi ra chứng cứ khiến Mộ Thịnh tâm phục khẩu phục mới được.Xem thêm...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK