Trong lòng cô ta biết rõ, cho dù cô ta có làm loạn đến mức nào thì cũng sẽ không thể chiếm được thứ cô ta thực sự muốn.
Vì thế, cô ta đứng lên, ngoan ngoãn đi vào phòng, thức thời mặc quần áo xong xuôi, lúc cô ta xách túi đi ra ngoài, Cố Tinh Trạch vẫn đang chăm chú xem kịch bản, chỉ là, không biết từ bao giờ mà trên bàn trà đã xuất hiện thêm một tờ chi phiếu.
Cô ta đi đến, cầm chi phiếu lên nhìn, trên đó là một con số động lòng người.
Cô ta mỉm cười, lập tức cảm kích nói với anh ta: "Cảm ơn."
Cố Tinh Trạch lại yên lặng lật sang một trang khác, vẫn không nói gì.
Cô ta bỗng nhiên đi tới, nhẹ nhàng ôm lấy anh ta, yên lặng hỏi: "Tinh Trạch, anh rất yêu cô gái kia, phải không?"
Cô gái tên Vân Thi Thi kia.
Chỉ là cô ta không nói ra cái tên này.
Rốt cuộc Cố Tinh Trạch cũng rời mắt khỏi kịch bản, ngẩng đầu lên nhìn cô ta.
"Tại sao thích mà lại không nói cho cô ấy biết?"
Cô gái kia có vẻ tò mò.
Dựa vào sức hút của anh ta, còn có người phụ nữ nào không bị anh ta đốn tim chứ.
Cố Tinh Trạch nhìn cô ta rất lâu, rốt cuộc cũng mở miệng: "Tôi có thể đánh đổi mọi thứ vì cô ấy, nhưng tôi không thể yêu cô ấy."
Có thể đánh đổi mọi thứ.
Nhưng không thể yêu cô ấy.
"Tại sao?" Cô gái kia cảm thấy rất kinh ngạc, cũng cực kỳ khó hiểu.
Cố Tinh Trạch đùa cợt nhếch môi lên: "Bởi vì sẽ chỉ làm cô ấy khổ sở hơn."
"..."
Cô gái kia kinh ngạc há hốc miệng, trong lòng lại nhói đau.
Cô ta nhìn Cố Tinh Trạch, cuối cùng lại không nói thêm gì nữa, chỉ yên lặng bỏ chi phiếu vào túi xách rồi rời đi.
Cố Tinh Trạch nhìn kịch bản, trong đầu vẽ ra trọng điểm, kịch tính chủ yếu nằm ở đoạn sau khi khi nữ chính phát hiện ra cha nam chính là người đã hại cha mình trở nên khốn khổ như vậy, cho nên mới đau khổ nói với nam chính: "Cầu xin anh đừng có yêu em! Tình yêu của anh sẽ chỉ khiến em khổ sở thêm mà thôi, anh hãy buông tay đi, xin anh hãy buông tha cho em...."
Anh ta gấp kịch bản lại, hơi hơi nhắm mặt, lông mi nhẹ nhàng run run.
Cô gái kia đang cúi đầu đi ra khỏi khách sạn, không hề biết rằng cô ta vừa đẩy cánh cửa khách sạn ra, đám chó săn trốn ở cách đó mấy chục mét đã giơ máy ảnh lên, "tách tách tách" mấy tiếng, chộp được mấy tấm ảnh.
Cô ta hoàn toàn không hề hay biết, vẫy một chiếc taxi rồi đi mất.
Sau khi cô ta rời đi, người đàn ông kia đưa máy ảnh lên, mở xem mấy tấm ảnh vừa chụp, vui mừng khôn xiết nở nụ cười: "OK! Xong việc rồi! Quay về nộp bản thảo thôi!"
...
Hôm sau, trên weibo đăng một số ảnh chụp, gây ra một trận oanh động.
Trang chủ weibo của Tranh Quang đăng một chùm ảnh.
Tổng cộng là sáu tấm ảnh tĩnh và ba tấm ảnh động, trong đó có mấy tấm là cảnh Cố Tinh Trạch ôm một người phụ nữ đi vào khách sạn, phóng ảnh to lên chỉ thấy được phần lưng của người phụ nữ đó, rất khó nhận diện là ai, nhưng mà khuôn mặt của Cố Tinh Trạch lại được chụp rất sắc nét, vừa nhìn đã nhận ra chính là anh ta.
Mấy tấm ảnh còn lại là chụp bóng dáng người phụ nữ kia một mình ra khỏi khách sạn, ngồi lên xe rời đi.
Còn có ba tấm ảnh động là hình ảnh do camera khách sạn quay được, Cố Tinh Trạch ôm người phụ nữ kia vào phòng, mãi đến năm tiếng sau, người phụ nữ kia mới một mình rời đi.
Có hai tấm ảnh chụp được chính diện khuôn mặt người phụ nữ kia, mặc dù hình ảnh không rõ lắm, nhưng vẫn có người nhận ra được những đường nét cơ bản - đây không phải chính là Vân Thi Thi sao?
Ảnh chụp vừa được đăng lên đã gây ra một trận sóng to gió lớn.
Rất nhiều fan bị chuyện xấu của Cố Tinh Trạch làm cho kinh ngạc, nhanh chóng trở thành tâm điểm dư luận!
--- "Chuyện yêu đương bị bại lộ! Cố Tinh Trạch và Vân Thi Thi hẹn gặp nhau giữa đêm trong khách sạn! Đúng là một chuyện động trời!"Xem thêm...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK