Trong lúc đó thì, Nigi vẫn ôm chầm lấy Fuu. Cô dường như không thể dừng lại khi được chạm vào cơ thể người mình yêu. Không một chút ngần ngại, phải nói đúng hơn là cô đã không thể chịu đựng hay kìm chế được nữa. Cơn thèm khát dục vọng tuôn trào. Cô hôn quấn quít lấy anh, bàn tay mềm mại vuốt ve khắp nơi. Fuu nhẹ nhàng đỡ Nigi ngồi lên trên người mình. Khuôn mặt anh lúc đấy, nhìn chằm chằm vào cô mà không hề biểu hiện ra tí cảm xúc gì. Một sắc thái lạnh lùng, phong thái dửng dưng lạ thường khi đứng trước sự quyến rũ mà người con gái của mình đang trưng bày ra. Rất quyến rũ, cơ thể của em...Fuu nhẹ tay chạm vào từng đường cong cuốn hút trên cơ thể ấy. Bất ngờ, tiếng chuông vào học reng lên. Điều đó khiến cả bốn người đều bối rối vô cùng, nhất là Nigi, vì cô vẫn chưa thỏa được cơn bức rức khó chịu trong người. Cô tự giục bản thân mình hãy làm nhanh lên, Nigi liền nhào đến nhưng, Fuu đã chặn lại. Anh dịu dàng bảo cô gái bé nhỏ “Nigi này. Em ráng nhịn đến giờ nghỉ được chứ?” “Nhưng...mà em...” “Em làm được mà!” Lời động viên của Fuu khiến Nigi cảm thấy an tâm hơn nhiều. Cô gật đầu, rồi vội mặc đồ vào. Chợt “Ah!...” Nigi ngã vào vòng tay anh. Chính Fuu là người đã đánh ngất cô. Anh bế cô trên tay, trầm giọng lạnh nhạt “Ayman, nhờ cậu xử lý cậu ta giùm”. “Đi chết đi...” Ayman vẫn còn giận dữ mở to đôi mắt nhìn Shita. “Giết cậu ta cũng được” Fuu đáp, rồi đưa Nigi vào phòng y tế.
Trong lúc đó thì, Nigi vẫn ôm chầm lấy Fuu. Cô dường như không thể dừng lại khi được chạm vào cơ thể người mình yêu. Không một chút ngần ngại, phải nói đúng hơn là cô đã không thể chịu đựng hay kìm chế được nữa. Cơn thèm khát dục vọng tuôn trào. Cô hôn quấn quít lấy anh, bàn tay mềm mại vuốt ve khắp nơi. Fuu nhẹ nhàng đỡ Nigi ngồi lên trên người mình. Khuôn mặt anh lúc đấy, nhìn chằm chằm vào cô mà không hề biểu hiện ra tí cảm xúc gì. Một sắc thái lạnh lùng, phong thái dửng dưng lạ thường khi đứng trước sự quyến rũ mà người con gái của mình đang trưng bày ra. Rất quyến rũ, cơ thể của em...Fuu nhẹ tay chạm vào từng đường cong cuốn hút trên cơ thể ấy. Bất ngờ, tiếng chuông vào học reng lên. Điều đó khiến cả bốn người đều bối rối vô cùng, nhất là Nigi, vì cô vẫn chưa thỏa được cơn bức rức khó chịu trong người. Cô tự giục bản thân mình hãy làm nhanh lên, Nigi liền nhào đến nhưng, Fuu đã chặn lại. Anh dịu dàng bảo cô gái bé nhỏ “Nigi này. Em ráng nhịn đến giờ nghỉ được chứ?” “Nhưng...mà em...” “Em làm được mà!” Lời động viên của Fuu khiến Nigi cảm thấy an tâm hơn nhiều. Cô gật đầu, rồi vội mặc đồ vào. Chợt “Ah!...” Nigi ngã vào vòng tay anh. Chính Fuu là người đã đánh ngất cô. Anh bế cô trên tay, trầm giọng lạnh nhạt “Ayman, nhờ cậu xử lý cậu ta giùm”. “Đi chết đi...” Ayman vẫn còn giận dữ mở to đôi mắt nhìn Shita. “Giết cậu ta cũng được” Fuu đáp, rồi đưa Nigi vào phòng y tế.
Danh Sách Chương: