41 độ, quá nóng. Nigi lo lắng cho anh trai mình, khuôn mặt đỏ ửng, thở hồng hộc. Đã vậy còn có mùi rượu. Cô nàng vừa giận vừa lo, đắp khăn ướt nóng lên trán anh, nấu cháo cho anh. “Rốt cuộc thì, tối qua anh đã làm gì kia chứ?” Fuu nhìn hai anh em, im lặng, không nói gì. Có khi nào, anh ta đã biết hết mọi chuyện rồi? Sâu bên trong sự mệt mỏi đó, chất chứa một nỗi đau, nỗi buồn da diết. Fuu tự hỏi lòng mình, có nên nói cho Nigi biết một tiếng, hay là, cứ để chuyện này quên lãng dần đi.
“Ưm...” Xoa xoa mắt, cô vươn vai. Gin trở người, nhìn sang chàng trai nằm bên cạnh. Nước mắt đã khô, không gian cũng vắng lặng trở lại. Trời sáng rồi. Cô chạm tay vào mặt Shita, nhẹ nhàng. Tối qua, một lần nữa, lại là cậu.