Cái cách cô “mát-xa” cậu bé khiến anh run người lên. Quả thật, đây là lần đầu, Fuu thấy được gương mặt Nigi chăm chú vào chuyện phục vụ anh. Từng sợi dây thần kinh cứ liên tục giựt lên vì sung sướng. Rồi, cô ngồi lên người anh. Không biết vì sao mà, Fuu lại cảm giác chờ đợi thế này. Đợi rằng cô gái của anh tiếp theo sẽ làm cho anh thỏa mãn như thế nào đây. Anh cảm nhận được sự trơn nhớt ở đầu dương v*t. “Ah...” Vào rồi, nó đang vào. Dù âm đ*o ấy đã bị thông nhiều lần nhưng không hiểu sau lần nào cũng rất khít. Nigi dù đang rất hăng, nhưng, cô nàng cứ ra vào thật chậm rãi. Nằm bên dưới, Fuu nhìn gương mặt Nigi đỏ ửng cùng đôi mày chau lại, có lẽ, cô nàng đau, nên không dám làm mạnh chăng. Nhưng, nhìn gương mặt Nigi cố gắng lên xuống khiến anh cảm thấy đáng yêu vô cùng. Fuu cũng giúp sức một chút. Anh lấy tay mình nâng hông cô lên rồi hạ xuống. Từng chút một, nhanh hơn một chút. Anh ngồi dậy, ôm lấy Nigi, tiếp tục nhúc nhích bên trong cô. “Anh xin lỗi” “Sao anh lại xin lỗi?” Nigi thắc mắc. “Vì, không thể bảo vệ được em” Fuu ngậm ngùi. Hóa ra, anh vẫn luôn tự trách bản thân đã không thể tìm thấy cô sớm hơn. Lắc đầu, Nigi dịu dàng choàng tay ôm lấy bờ lưng anh “Không đâu, em phải cảm ơn anh, vì luôn ở bên bảo vệ em”. Ngọt ngào quá nhỉ, câu nói ấy khiến Fuu cảm thấy an tâm hơn một chút. Bầu không gian trở nên lãng mạn và nóng bỏng hơn khi họ trao nhau nụ hôn tráo lưỡi nồng nhiệt. Fuu đè Nigi xuống “Anh tới đây” Cái dương v*t to dài ấy liên tục đâm vào âm đ*o cô, nhấp nhô, mạnh, mạnh, và mạnh hơn nữa. Nigi cắn môi, hàng mi rưng rưng vài giọt nước mắt. Siết chặt lấy nhau, Fuu không ngần ngại tràn vào bên trong tử cung Nigi. “Anh yêu em” “Em cũng yêu anh” Nigi cùng Fuu, quấn quít hạnh phúc bên nhau, mà không hề hay biết, đằng sau cánh cửa kia, Ayman đang dựa lưng vào ấy, đầy đau buồn. Anh siết chặt tay, yên lặng, không nói gì.
Cái cách cô “mát-xa” cậu bé khiến anh run người lên. Quả thật, đây là lần đầu, Fuu thấy được gương mặt Nigi chăm chú vào chuyện phục vụ anh. Từng sợi dây thần kinh cứ liên tục giựt lên vì sung sướng. Rồi, cô ngồi lên người anh. Không biết vì sao mà, Fuu lại cảm giác chờ đợi thế này. Đợi rằng cô gái của anh tiếp theo sẽ làm cho anh thỏa mãn như thế nào đây. Anh cảm nhận được sự trơn nhớt ở đầu dương v*t. “Ah...” Vào rồi, nó đang vào. Dù âm đ*o ấy đã bị thông nhiều lần nhưng không hiểu sau lần nào cũng rất khít. Nigi dù đang rất hăng, nhưng, cô nàng cứ ra vào thật chậm rãi. Nằm bên dưới, Fuu nhìn gương mặt Nigi đỏ ửng cùng đôi mày chau lại, có lẽ, cô nàng đau, nên không dám làm mạnh chăng. Nhưng, nhìn gương mặt Nigi cố gắng lên xuống khiến anh cảm thấy đáng yêu vô cùng. Fuu cũng giúp sức một chút. Anh lấy tay mình nâng hông cô lên rồi hạ xuống. Từng chút một, nhanh hơn một chút. Anh ngồi dậy, ôm lấy Nigi, tiếp tục nhúc nhích bên trong cô. “Anh xin lỗi” “Sao anh lại xin lỗi?” Nigi thắc mắc. “Vì, không thể bảo vệ được em” Fuu ngậm ngùi. Hóa ra, anh vẫn luôn tự trách bản thân đã không thể tìm thấy cô sớm hơn. Lắc đầu, Nigi dịu dàng choàng tay ôm lấy bờ lưng anh “Không đâu, em phải cảm ơn anh, vì luôn ở bên bảo vệ em”. Ngọt ngào quá nhỉ, câu nói ấy khiến Fuu cảm thấy an tâm hơn một chút. Bầu không gian trở nên lãng mạn và nóng bỏng hơn khi họ trao nhau nụ hôn tráo lưỡi nồng nhiệt. Fuu đè Nigi xuống “Anh tới đây” Cái dương v*t to dài ấy liên tục đâm vào âm đ*o cô, nhấp nhô, mạnh, mạnh, và mạnh hơn nữa. Nigi cắn môi, hàng mi rưng rưng vài giọt nước mắt. Siết chặt lấy nhau, Fuu không ngần ngại tràn vào bên trong tử cung Nigi. “Anh yêu em” “Em cũng yêu anh” Nigi cùng Fuu, quấn quít hạnh phúc bên nhau, mà không hề hay biết, đằng sau cánh cửa kia, Ayman đang dựa lưng vào ấy, đầy đau buồn. Anh siết chặt tay, yên lặng, không nói gì.
Danh Sách Chương: