“Chị thi vào trường gì?” “Đại học kinh tế” “Chúc thi tốt” “Cảm ơn cậu” Ngoài những câu nói ngắn gọn như lẽ thường tình này, họ chẳng biết đối thoại với nhau như thế nào. Lại im lặng. Lát sau, Gin đành mở lời “Nghe nói...cậu sắp thi Olympic Hóa nhỉ?” “Ừm” “Thi tốt!” “Cảm ơn chị” Dứt lời, Shita liền đổi tư thế, nằm đè lên người chị. Mặt đối mặt, cậu có thể thấy rõ khuôn mặt đỏ bừng lên của người chị. Cười, rồi cậu hôn lên môi cô. Gin siết chặt tay, tim thắt lại, cảm giác như sắp nổ tung ra.
“Này...đừng...” “Tại sao?” “Tôi...cậu...chỉ xem tôi là vật để thỏa mãn tình dục thôi đúng không...?” Câu hỏi của Gin khiến Shita im lặng. Cậu thật sự không biết nên trả lời thế nào. Bởi vì... “Nếu vậy thì làm ơn... đừng chạm vào tôi nữa... Tôi đang muốn để cho một người...” Câu nói của Gin không chỉ cắt đứt mạch suy nghĩ của Shita mà còn cắt đứt cả mạch cảm xúc của cậu. Khuôn mặt dịu dàng lúc nãy biến mất, thay vào đó là một sự lạnh lùng “Ý chị là...người hôm bữa?” “Người hôm bữa...? À, Joyce ấy à, cậu ta cũng tốt mà, nhỉ...?” “Ừ!” Câu trả lời ngắn gọn khiến thời gian như đọng lại. “Tôi có việc bận, bye” Dứt lời, cậu liền bước đi, bỏ lại Gin trong phòng.