Hộc bàn, không có, ghế ngồi, không có, đường đi, bục giảng, không có. Cô lần theo dãy hành lang mà cô nhớ là hôm nay mình đã đi. Cô thật sự quá rối trí, chiếc vòng ấy đặc biệt biết bao. Cũng may nhờ có Shita nhắc, nếu không cô đã mất nó thật luôn rồi. Cũng là người yêu cũ của nhau, nên những gì đặc trưng của cô, hẳn anh còn nhớ, sau khi tìm xong cô sẽ nhắn tin cảm ơn cậu vậy. Cô mải tìm kiếm mà quên mất rằng, bên đầu cầu thang kia, Fuu đang đứng đợi cô nãy giờ. Anh dựa người vào tường, liên tục dò xem đồng hồ. Rốt cuộc cô ấy làm gì mà lâu thế nhỉ. Vừa tính lấy điện thoại ra gọi thì đúng lúc Shita đang bước xuống. Họ chạm mặt nhau, vẫn không dành cho nhau chút tình cảm nào. Shita mở lời trước “Đợi cô ấy à?” Fuu im lặng, khuôn mặt anh lạnh lung vô cùng, không trả lời vì anh nghĩ hẳn cậu ta biết câu trả lời. Thấy mình bị bơ, Shita tiếp tục lời “Cô ấy, hình như chạy đi tìm cái vòng rồi.” Nghe tới tin tức Nigi là Fuu chộp liền, anh quay mặt chau mày ý muốn hỏi rõ hơn. Hiểu ý, Shita buông lời “Thì Nigi làm rơi mất cai vòng quý của mình. Ngay sau đó chạy đi tìm rồi! Chẳng biết giờ đang đâu!” Lập tức, Fuu bấm gọi đến Nigi, chân chạy đi nhưng không quên nói hai từ “Cảm ơn” đến Shita. Cậu một mình đứng đó, mắt dõi theo dáng Fuu hớt hải chạy, tuy ôm cả một bao quà mà lòng sao thấy trống trải quá.
Hộc bàn, không có, ghế ngồi, không có, đường đi, bục giảng, không có. Cô lần theo dãy hành lang mà cô nhớ là hôm nay mình đã đi. Cô thật sự quá rối trí, chiếc vòng ấy đặc biệt biết bao. Cũng may nhờ có Shita nhắc, nếu không cô đã mất nó thật luôn rồi. Cũng là người yêu cũ của nhau, nên những gì đặc trưng của cô, hẳn anh còn nhớ, sau khi tìm xong cô sẽ nhắn tin cảm ơn cậu vậy. Cô mải tìm kiếm mà quên mất rằng, bên đầu cầu thang kia, Fuu đang đứng đợi cô nãy giờ. Anh dựa người vào tường, liên tục dò xem đồng hồ. Rốt cuộc cô ấy làm gì mà lâu thế nhỉ. Vừa tính lấy điện thoại ra gọi thì đúng lúc Shita đang bước xuống. Họ chạm mặt nhau, vẫn không dành cho nhau chút tình cảm nào. Shita mở lời trước “Đợi cô ấy à?” Fuu im lặng, khuôn mặt anh lạnh lung vô cùng, không trả lời vì anh nghĩ hẳn cậu ta biết câu trả lời. Thấy mình bị bơ, Shita tiếp tục lời “Cô ấy, hình như chạy đi tìm cái vòng rồi.” Nghe tới tin tức Nigi là Fuu chộp liền, anh quay mặt chau mày ý muốn hỏi rõ hơn. Hiểu ý, Shita buông lời “Thì Nigi làm rơi mất cai vòng quý của mình. Ngay sau đó chạy đi tìm rồi! Chẳng biết giờ đang đâu!” Lập tức, Fuu bấm gọi đến Nigi, chân chạy đi nhưng không quên nói hai từ “Cảm ơn” đến Shita. Cậu một mình đứng đó, mắt dõi theo dáng Fuu hớt hải chạy, tuy ôm cả một bao quà mà lòng sao thấy trống trải quá.
Danh Sách Chương: