Mục lục
Vương Phi Bướng Bỉnh Là Thần Y
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1351

Nàng hi vọng Triệu An Linh có thể thể hiện được những mặt tốt khác trước Nghiêm Chính.

Bởi vì nàng tin rằng Triệu An Linh thực tế là một người rất có sức hấp dẫn.

Nếu như Nghiêm Chính hiểu rõ về nàng ta hơn, nói không chừng sẽ tim đập thình thịch, càng có nhiều khả năng tác hợp hơn.

Cho nên Triệu Khương Lan đề nghị: “Ta nhớ hồi nhỏ muội rất biết múa may này nọ, không thì muội múa một đoạn trước một người nào đó ở đây. Chỉ cần đối phương khen hay thì xem như muội hoàn thành thử thách, thế nào?”

“Nào có việc để người ta múa ngẫu hứng chứ, ta cũng chưa kịp chuẩn bị trước cái gì hết, hơn nữa quần áo cũng không phù hợp”

“Không sao hết, Nhị tiểu thư chúng ta trời sinh đã xinh đẹp mỹ lệ, sao cũng đẹp hết, tuyệt đối không có ai ghét bỏ muội hết”

Mấy người bên cạnh nhao nhao nói đúng thế, Triệu An Linh cũng không tiện chối từ.

Nàng ta đành hỏi: “Ta cần phải múa cho ai xem đây?”

Lần này, không cần Triệu Khương Lan nhắc nhở, hồ ly nhỏ bình chân như vại đứng lên.

Nó lượn một vòng qua tất cả mọi người bên cạnh, đến khi đi đến chỗ Nghiêm Chính thì đột nhiên ngừng lại, lắc lắc đuôi với Nghiêm Chính.

“Triệu Khương Lan cười ha ha, nàng nói với Nghiêm Chính: “Nghiêm đại nhân, xem ra người Tiên Nữ chọn là ngươi rồi, đêm nay ngươi thật có phúc. Vậy để An Linh múa một đoạn ngắn cho ngươi xem, bọn ta phải nói trước, mặc kệ An Linh múa thế nào thì ngươi cũng phải khen ngợi, khen ngợi thật nhiều vào, nếu không nàng ấy sẽ giận đấy”

“Ta nào có hư vinh như thế chứ!”

Nghiêm Chính nghe xong, lúc này mới chắp tay.

“Hôm nay được ngắm điệu múa của Triệu nhị tiểu thư là do Nghiêm mỗ may mắn, sao dám ghét bỏ”

Hẳn đã nói như thế rồi, Triệu An Linh càng không tiện từ chối.

Triệu Khương Lan cũng gọi người mang đàn đến, nói với nàng ta: “Thế này đi, để ta đệm nhạc cho ngươi. Hôm nay đúng lúc đang vui, khó có được cơ hội tốt thế này”

Triệu An Linh quan sát xung quanh, hôm nay trên bàn có bầu rượu, có cả chén rượu.

Nàng ta nghĩ một lát rồi nói: “Vậy ta múa một điệu đạp tửu vậy”

Đạp tửu vốn do một vị nương nương tiền triều sau khi say rượu, ngẫu hứng múa một đoạn tại buổi thịnh yến.

Mỹ nhân ngà ngà say, mặt mày thắng hoa đào, hiển nhiên phong tình vạn chủng, vô cùng xinh đẹp.

Triệu An Linh sợ say, trước đây thật sự không hề uống rượu.

Nhưng nàng ta vẫn vươn tay cầm một ly rượu, nhẹ nhàng duỗi tay, tạo nên dáng múa mở màn xuất sắc.

Sau đó nàng ta nâng mũi chân lên, linh hoạt, nhẹ nhàng xoay một vòng tại chỗ.

Mặc dù trên người mặc áo bông, tay áo không mang đến cảm giác nhẹ nhàng, nhưng đồ trang sức tua rua trên người lại vì thế lay động theo động tác xoay người, mang đến sức hút đặc biệt.

Tiếng đàn của Triệu Khương Lan ban đầu còn tương đối nhẹ nhàng.

Nhưng sau đó, động tác Triệu Khương Lan càng có lực hơn, tiếng đàn cũng dần sục sôi, giống như sóng trào, khí thế rõ ràng.

Váy Triệu An Linh tung bay trong gió, mái tóc càng linh động trêu chọc lòng người.

Thậm chí nàng ta linh hoạt tung chén trong không trung, bất ngờ nhấc mũi chân vững vàng bắt được ly rượu tỉnh xảo.

Triệu An Linh không phải người tập võ, thân thể lại nhẹ nhàng dẻo dai như thế, có thể thấy được bản lĩnh vũ đạo thâm hậu, eo lưng càng uyển chuyển.

Nghiêm Chính chỉ cảm thấy cô gái trước mắt tỏa sáng.

Dưới ánh trăng, giống như là Hằng Nga tiên tử đến từ trên Thiên Cung.

Một cái nhăn mày, mỗi một cử động đều là sự hấp dẫn trời sinh.

Hẳn thậm chí còn không thể dời ánh mắt đi, ánh mắt như bị hút vào vòng xoáy sâu thăm thảm, từ đầu đến cuối mải dõi theo động tác của Triệu An Linh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK