Mục lục
Vương Phi Bướng Bỉnh Là Thần Y
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Coi như là không có ý nghe ngóng thì cũng biết được phần nào.” 

“Mấy ngày nay con dâu rất bận, không có thời gian nghe ngóng nhiều chuyện.” 

Vân Quán Ninh có vài phần cố ý châm chọc. 

Hôm nay nàng giống như một con nhím. 

Thấy Đức phi không vừa mắt chỗ nào là sẽ cố ý đâm cho bà ta vài cái. 

Đức phi đặt chén trà xuống: “Giờ không phải là Bổn cung đang nói cho ngươi à? Ngươi thấy chuyện Đông phu nhân nuôi tiểu quan như thế nào? Có ý nghĩ gì không?” 

“Không có ạ.” 

Vân Quán Ninh lắc đầu. 

Đức phi: “…Ngươi không cảm thấy nàng ta không tuân theo nữ tắc, dâm loạn rất đáng xấu hổ à?” 

“Không cảm thấy ạ.” 

Vân Quán Ninh tiếp tục lắc đầu. 

Đức phi đã nổi cáu: “Vân Quán Ninh! Thái độ của người đối với Bổn cung thế nào vậy hả?” 

“Ngươi đây là đang nói những lời vô liêm sỉ vậy? Nữ nhân không một lòng 

một dạ với phu quân thì nên bị nhét vào lồng heo dìm sông! Ngươi lại còn tán thành với ý của Đông phu nhân, có phải là người cũng muốn giống nàng ta không!” 

Thấy bà ta đập bàn, Vân Quán Ninh cũng không sợ hãi. 

“Mẫu phi kích động gì thế ạ?” 

Nàng giống như cười mà không phải cười nhìn bà ta: “Nuôi tiểu quan gì chứ?” 

“Dựa vào đầu mà nam nhân có thể có tam thê tứ thiếp, nữ nhân lại không thể nuôi tiểu quan?” 

“Hậu cung của Phụ hoàng còn có hơn ba nghìn mỹ nhân cơ mà, không phải Mẫu phi cũng tiếp nhận như thế sao?” 

“Ngươi, ngươi… Người quả thực là gan to bằng trời! Những lời vô liêm sỉ như vậy mà cũng dám nói ra! Ngươi có tin hôm nay Bổn cung sẽ lột da người không!” 

Đức phi tức giận đến mức cả người phát run, mắt như muốn trợn trắng… 

Chỉ nghe thấy Vân Quán Ninh cười khẽ. 

“Mẫu phi đừng nóng giận, con dâu chỉ là muốn đùa với người một chút thôi.” 

Khuôn mặt nàng tỏ vẻ vô tội: “Ai biết Mẫu phi lại không thích nói đùa như vậy, mới nói mấy câu đã tức giận như vậy rồi? Tức giận nữa sẽ hại cơ thể, là con dâu sai rồi.” 

“Nói đùa à? Ngươi dám lấy Hoàng thượng ra để nói đùa à, ngươi có mấy cái mạng hả?” 

Đức phi vẫn vô cùng tức giận. 

“Mẫu phi, ta biết là người có ý gì.” 

Vân Quán Ninh trịnh trọng nhìn bà ta, thu lại nụ cười ở trên mặt. 

Còn không phải là bà ta nghi ngờ mối quan hệ giữa nàng và Tống Tử Ngư à? 

Cũng là do bản thân nàng bị mù! 

Nếu sớm quen Tống Tử Ngư thì còn có chuyện của tên cầu nam nhân Diệp Mặc à? 

Tống Tử Ngư anh tuấn, tính tình tốt, có bản lĩnh. Quan trọng nhất là… không có hiểu lầm, thù xưa hận cũ gì với nàng từ trước, càng không bị mù mắt đi để ý Tần Như Tuyết! 

Cũng không có một mẫu phi càn quấy, không nói đạo lý như Đức phi! 

Nếu sớm quen biết Tống Tử Ngư sớm hơn, nàng cứ quấn lấy không buông gả cho hắn thì tốt rồi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK