Mục lục
Vương Phi Bướng Bỉnh Là Thần Y
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1641

“Nhưng thân phận của công tử nhà ngươi làm sao có thể so được với quận chúa Minh Châu? Trên thư này nói rõ rồi, chỉ cần Triệu công tử đồng ý đi đổi người, thì bọn chúng sẽ thả quận chúa Minh Châu bình an trở về, tuyệt đối không làm khó, Triệu công tử, người biết nặng nhẹ mà đúng không?”

Mai Hương nghe thấy lời này liền giận run người.

Cái gì mà thân phận công tử nhà nàng ấy không bì được vị quận chúa kia chứ? Bọn họ vốn dĩ cái gì cũng không biết!

Chủ tử của nàng ấy lúc trước là hoàng hậu của một nước, lúc này lại là vương phi của Thịnh Khang, nói sao thì địa vị cũng cao hơn vị quận chúa kia.

Bây giờ chẳng qua là vì che giấu người khác, không tiện nói ra thân phận thật của mình.

Bọn họ hay lắm, suốt ngày cứ lấy thân phận ra nói chuyện, ai cũng có thể chèn ép chủ tử rồi.

Nghe thấy những lời kinh khủng bên tai, Triệu Khương Lan mệt mỏi vuốt vuốt lông mày.

Làm sao đây?

Nếu như nàng thực sự ngồi im thờ ơ, sẽ có gần một phần ba binh lính trong doanh trại này không chịu để yên cho nàng.

Một khi mà vị quận chúa kia có chuyện, Hạ Chiêu vương ở cách đây không xa cũng sẽ nổi giận.

Nếu như ông ta vì thế mà giận lây sang Mộ Dung Bắc Uyên, giận lây sang triều đình, không phối hợp với chuyện đàm phán hòa bình sau này, đối với Mộ Dung Bắc Uyên mà nói chỉ là khó càng thêm khó.

Nhưng nếu nàng đi rồi, Mộ Dung Bắc Uyên nhất định sẽ rất lo lắng, rất tự trách.

Bất luận là cách nào, Triệu Khương Lan đều cảm thấy vô cùng dằn vặt.

Nhưng mà nói thật lòng thì, nàng có chút áy náy với quận chúa Minh Châu.

Suy cho cùng, quận chúa Minh Châu vốn dĩ không muốn đi ra ngoài mua thuốc hôm nay. Nếu như không phải bản thân khăng khăng bắt nàng ta phải đi, thì nàng ta cũng sẽ không phải gặp nguy hiểm như bây giờ.

Mai Hương nhỏ tiếng nói: “Chủ tử, hay là để nô tỳ thay người đi đi. Nô tỳ cảm thấy, đối phương nhất định sẽ không biết ai mới là Triệu Minh thực sự. Nếu như nô tỳ cứ kiên quyết nói bản thân là Triệu Minh, thì bọn chúng cũng không cách nào có thể kiểm chứng được.”

“Ngươi cảm thấy bọn chúng không cách nào kiểm chứng sao?”

Triệu Khương Lan lắc lắc đầu: “Vu y có thể nói chuyện với con vật, bởi vậy bọn chúng sẽ nghĩ mọi cách để kiểm chứng thân phận của Triệu Minh, nhất định không qua ải dễ dàng như vậy đâu. Với lại trên thư có nói, nếu dám giả mạo, thì quận chúa Minh Châu sẽ gặp nguy hiểm.”

“Vậy thì chúng ta đừng quan tâm nàng ta nữa, nàng ta chẳng qua chỉ là một quận chúa, có gì hay ho đâu. Thân phận của nàng ta làm sao có thể so sánh với người?”

Triệu Khương Lan thở dài một cái: “Nhưng tình hình bây giờ, vấn đề không phải là giữa ta và nàng ta ai có thân phận cao hơn.

Mà là thân phận của quận chúa Minh Châu này rất đặc biệt, có liên quan đến rất nhiều binh lính trong doanh trại, càng liên quan đến tình hình chiến đấu sau này. Nếu như các binh lính mặc kệ không đánh nữa hoặc là làm lay động lòng quân, không hẳn có thể sẽ đợi được La Tước dẫn quân đến cứu viện.”

“Vậy không phải người thực sự sẽ đi cứu quận chúa đó chứ. Nếu như có điện hạ ở đây thì tốt rồi, điện hạ nhất định sẽ không để người đi mạo hiểm, và nhất định sẽ trấn áp những kẻ đang gây rối bên ngoài.”

Triệu Khương Lan đang chần chừ, thì bên ngoài lại có người đánh nhau rồi.

Một người phó tướng lau nước mắt đến hỏi Triệu Khương Lan: “Triệu công tử, bây giờ có thể làm thế nào đây? Thuộc hạ của Hạ Chiêu vương đã ra tay rồi, lỡ như gây ra nội chiến, chúng ta lấy gì đi đối phó với thủy quân Đông Nam đây?”

Triệu Khương Lan bây giờ cảm thấy áp lực hơn bao giờ hết.

Vẻ mặt nàng nghiêm trọng đứng dậy, đi ra ngoài lớn tiếng nói.

“Được rồi, dừng tay hết cho ta, đừng đánh nữa! Ta sẽ đi đổi quận chúa Minh Châu trở về.”

“Không được!”

Giang Dương nhất mực từ chối: “Sao lại để cho người đi mạo hiểm được, đây tuyệt đối là không được, nếu như điện hạ biết được, ta biết ăn nói với người thế nào đây.”

Triệu Khương Lan nhắm mắt lại.

Chỉ cần nghĩ đến Mộ Dung Bắc Uyên, nàng liền khó kìm được chua xót.

“Ta sẽ viết cho huynh ấy một bức thư, bảo huynh ấy đừng lo lắng.”

Nếu như nàng nghĩ không sai, thì nhất định là mấy con quạ lúc trước khiến trong lòng của Liên Tư Thành sợ hãi.

Bởi vậy Liên Tư Thành mới đặc biệt đi tìm những người có năng lực đặc biệt đến giúp đỡ bản thân, cũng không hy vọng có vu y giúp đỡ Mộ Dung Bắc Uyên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK