Mục lục
Vương Phi Bướng Bỉnh Là Thần Y
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1375

Triệu An Linh vội vàng vươn tay nhận lấy chậu hoa, nàng ta đưa đến bên mũi thưởng thức hương thơm, trên mặt nở nụ cười thỏa mãn.

“Cám ơn ngài, ta rất thích, có thể đặt nó bên bệ cửa sổ phòng ta Ai ngờ nàng ta vừa nói xong, bỗng nhiên bên cạnh có một trận gió lạnh thổi đến.”

Còn chưa kịp phản ứng, chậu hoa trên tay đã bị người ta giật mất.

Triệu An Linh luống cuống quay đầu, là Mộ Dung Bắc

Quý chẳng biết đã xuống xe ngựa từ lúc nào.

Hắn giật chậu hoa từ trong tay nàng ta, sau đó nâng chậu hoa cao quá đầu rồi ném mạnh xuống đất.

Chậu hoa tinh xảo ban đầu liền rơi vỡ thành nhiều mảnh, đóa hoa nở rộ tươi đẹp cũng rơi rụng rải rác trên mặt đất.

Triệu An Linh trợn to mắt nhìn hắn: “Ngươi làm gì đấy!” Mộ Dung Bắc Quý nhìn chằm chằm vào Nghiêm Chính. “Những lời bản vương cảnh cáo người, người đều cho là gió thoảng bên tại hết đúng không? Ta bảo người cách xa Triệu An Linh một chút, người lại dám tặng quà cho nàng ấy?”

Yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu. Hạ quan có lòng với Triệu nhị tiểu thư, thành tâm tặng quà cho nàng, giúp nàng vui vẻ, có gì không đúng?”

Mộ Dung Bắc Quý tức giận đến phát run. “Người thừa nhận rồi nhỉ, ngươi cuối cùng cũng thừa nhận, ngươi thật sự có mưu đồ với Triệu An Linh! Triệu An Linh, nàng nghe thấy hắn nói gì chưa? Không phải nàng nói hai người các nàng chỉ là bằng hữu thôi sao? Nhưng hắn lại nói quân tử hảo cầu với nàng, đã như thế rồi, nàng còn định qua lại nhiều hơn với hắn nữa sao?”

Triệu An Linh cũng giật mình.

Nàng ta không ngờ Nghiêm Chính lại thẳng thắn nói ra như thế, thoải mái thể hiện tâm ý của mình trước mặt người khác.

Có phải đã quá nhanh rồi hay không, nàng ta còn chưa hoàn toàn chuẩn bị tinh thần, thậm chí cảm thấy giống như đang nằm mơ.

Có thể do đoạn tình cảm với Mộ Dung Bắc Quý thất bại, trong lòng Triệu An Linh có cảm giác do dự chần chừ. Nàng ta thậm chí bắt đầu hoài nghi, có phải do mình không tốt, không đủ để người khác yêu thích.

Còn Nghiêm Chính, dù sao cũng là nhân vật xa vời không với tới, cho dù thân phận của hắn ta không tôn quý như Mộ Dung Bắc Quý nhưng phẩm hạnh lại vô cùng thanh cao.

Một người như thế bây giờ lại không hề che giấu mà biểu hiện tình cảm với nàng ta?

Thấy Triệu An Linh vẫn chưa mở miệng nói gì, Mộ Dung Bắc Quý hơi căng thẳng, lại vừa không cam lòng nhìn chòng chọc vào nàng ta, “Nàng nói gì đi! Ngươi mau nói nàng muốn cắt đứt quan hệ với hắn, để hắn đừng tiếp tục dây dưa với nàng, nàng mau nói cho hắn biết đi.”

Triệu An Linh nhìn đống hỗn độn dưới đất, chỉ cảm thấy đầu đau như muốn nổ tung đến nơi,

Dù cho nàng ta có sự cảm thông với một người bệnh như Mộ Dung Bắc Quý, nhưng không thể không có chút tức giận nào. “Mộ Dung Bắc Quý, ngươi không cảm thấy bản thân quá đáng sao? Đây là lễ vật mà Nghiêm đại nhân tặng cho ta, ngươi dựa vào cái gì mà đập nát nó! Ngươi dựa vào cái gì mà không cho phép Nghiêm đại nhân dây dưa với ta, người không nên dây dưa với ta phải là người mới đúng?”

Hai mắt Mộ Dung Bắc Quý trở nên đỏ ngầu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK