Chính là vì Chiêm Thai Anh Hùng có tư chất như vậy, cho nên dưới tình huống này, Chiêm Thai Anh Hùng tự nhiên là có địa vị cao trong Chiêm Thai thần triều, cho dù là thái tử đương triều thấy hắn cũng không dám đắc tội, có thể nói trong số rất nhiều hoàng tử, Chiêm Thai Anh HÙng này là ngang ngược nhất, nhưng mà ai bảo tư chất và thực lực của Chiêm Thai Anh Hùng tốt như vậy, cho nên cũng chẳng ai có thể làm gì được hắn.
Tuy tư chất của Chiêm Thai Anh Hùng là hàng nhất lưu, nhưng hắn lại có một tật xấu, đó là háo sắc, đương nhiên, thực tế Chiêm Thai Anh Hùng cũng chẳng làm mấy chuyện cưỡng bách dân nữ, chẳng qua chỉ cần là nữ nhân hắn muốn, lúc hắn nói ra bản thân là Chiêm Thai Anh Hùng, tự nhiên sẽ chọn đi theo hắn, điều này làm cho Chiêm Thai Anh Hùng vẫn luôn kiêu ngạo.
Chỉ là khiến Chiêm Thai Anh Hùng không ngờ tới là lần này hắn Tử Yên và Hàn Nhược Tuyết, mà Tử Yên và Hàn Nhược Tuyết lại chẳng thèm để ý tới hắn, thậm chí cũng không liếc hắn một cái, điều này làm cho Chiêm Thai Anh Hùng rất bất mãn trong lòng, chẳng qua vẻ mặt cũng không biểu hiện gì, mà hai nha đầu Tần Thiên Quyến và Tần Thiên Tứ bước ra tỏ vẻ hưng phấn lại khiến cho hắn kiếm lại được chút thể diện.
Chiêm Thai Anh Hùng nhìn thấy Tần Thiên Tứ cùng Tần Thiên Quyến liên tục gật đầu, trong lòng đương nhiên là cũng rất cao hứng, tuy nói Tần Thiên Quyến và Tần Thiên Tứ vẫn còn có chút non nớt, không có được mị lực thành thục không ai có thể ngăn cản như Hàn Nhược Tuyết và Tử Yên, nhưng Tần Thiên Quyến cùng Tần Thiên Tứ cũng đều là tuyệt sắc, nếu có thể chiếm được thì cũng là thiên đại hảo sự rồi.
“Hai vị cô nương nguyện ý là tốt rồi, vậy cùng bổn hoàng tử đi thôi.” Chiêm Thai Anh Hùng nhìn Tần Thiên Quyến, Tần Thiên Tứ nói, cũng chẳng thèm nhìn Tần Thiếu Phong đứng bên cạnh hai nàng một lần, trực tiếp bị Chiêm Thai Anh Hùng coi thường. Cuối cùng Chiêm Thai Anh Hùng còn nhìn thoáng qua Tử Yên cùng Hàn Nhược Tuyết, hai mắt lóe lên hàn quang rồi biến mất, lập tức xoay người rời đi.
Nhưng mà Tần Thiên Quyến và Tần Thiên Tứ cũng không có đi theo hắn về phía trước mà vẫn đứng đó, điều này khiến cho Chiêm Thai Anh Hùng đi được hai bước lại dừng lại, nhìn về phía hai người Tần Thiên Quyến và Tần Thiên Tứ, trong lòng dâng lên cảm giác tức giận, hắn đầu tiên là bị Hàn Nhược Tuyết, Tử Yên không nhìn đến, giờ lại có cảm giác bị Tần Thiên Quyến, Tần Thiên Tứ trêu đùa, trong lòng chắc chắn là tức giận.
“Hai vị cô nương như vậy là có ý gì?” Chiêm Thai Anh Hùng áp chế cơn giận trong lòng, nhìn Tần Thiên Tứ, Tần Thiên Quyến hỏi, mà Tần Thiên Quyến nghe Chiêm Thai Anh Hùng hỏi xong, híp mắt mỉm cười, lập tức đáp: “Phụ thân ta nói, nữ tử không được dễ dàng đi theo người khác, nếu ngươi muốn chúng ta đi theo ngươi cũng được, trừ phi ngươi đánh với chúng ta một trận, nếu chúng ta đánh bại ngươi, chúng ta sẽ đi theo ngươi, còn nếu không đánh bại ngươi, vậy không thể đi theo ngươi.”
Chiêm Thai Anh Hùng nghe Tần Thiên Quyến nói xong thì cười cười, lập tức nói với Tần Thiên Quyến. “Ý cô nương là sợ bổn hoàng tử dùng sức mạnh sao? Ngươi có thể yên tâm, bổn hoàng tử chưa từng làm những chuyện như vậy, huống hồ cho dù là ta nhẹ tay chịu thua các ngươi, chẳng lẽ các ngươi sẽ yên tâm đi theo ta sao?”
Không thể không nói Chiêm Thai Anh Hùng này rất thông mình, lời này khiến cho Tần Thiên Quyến không biết phải đáp lại thế nào, cuối cùng chu miệng, nói với Chiêm Thai Anh Hùng, “Không được, không được, phải đánh một trận, nếu không đánh, chúng ta sẽ không đi theo ngươi.” Đại pháp làm nũng của Tần Thiên Quyến rất có tác dụng, Chiêm Thai Anh Hùng nghe xong cả người đều tê dại.
“Được rồi, nếu cô nương có nhã hứng này, vậy ta chơi với cô nương vậy, không biết là vị cô nương nào đến chỉ giáo đây?” Chiêm Thai Anh Hùng nghe Tần Thiên Quyến nói xong, híp mắt hỏi, trong lòng lại ngứa ngáy, nhìn Tần Thiên Quyến, hận không thể đi lên âu yếm một hồi, chỉ là hắn không biết rằng mình đã nhảy vào cạm bẫy của Tần Thiên Quyến.
Tần Thiên Quyến nghe Chiêm Thai Anh HÙng nói xong, hưng phấn cười cười, lập tức nói với Chiêm Thai Anh Hùng. “Ngươi đã là Thần thoại cảnh cửu giai rồi, còn không biết xấu hổ mà đi đơn đả độc đấu với chúng ta sao?” Tần Thiên Quyến hiện tại là thần thoại cảnh ngũ giai, mà Tần Thiên Tứ cũng vậy, đều là thần thoại cảnh ngũ giai, chẳng qua thực lực của hai nha đầu này cũng không thể nhìn đơn giản dựa trên cảnh giới được.
Nghe Tần Thiên Quyến nói xong, Chiêm Thai Anh Hùng cười cười, lập tức nói với Tần Thiên Quyến: “Đi, ta đây liền đánh hai chiêu với nhị vị cô nương đi.” Trong mắt Chiêm Thai Anh Hùng, Tần Thiên Quyến cùng Tần Thiên Tứ căn bản không phải đối thủ của hắn, cho dù là hai người bọn họ liên thủ cũng thế, hắn có niềm tin tuyệt đối rằng có thể đánh thắng hai nàng Tần Thiên Quyến.
Tần Thiên Quyến thấy Chiêm Thai Anh Hùng nói như vậy, trên mặt lại vui vẻ, sau đó nói với Chiêm Thai Anh Hùng: “Vậy chúng ta ra tay đây.” Nói xong liền cùng Tần Thiên Tứ cùng nhau đánh về phía Chiêm Thai Anh Hùng, điều này làm cho Chiêm Thai Anh Hùng nhíu nhíu mày, hắn không nghĩ hai nàng lại muốn động thủ ở đây, điều này làm cho Chiêm Thai Anh Hùng có chút không muốn.
Dù sao nơi này cũng là Chiêm Thai thần triều hoàng thành, bọn họ cường giả thần thoại cảnh động thủ ở đây, nhất định sẽ ảnh hưởng đến người trong hoàng thành, mà đại bộ phận người trong hoàng thành này đều là người của gia tộc Chiêm Thai, nếu xảy ra tổn thương gì, cho dù là Chiêm Thai Anh Hùng hắn cũng không gánh vác nổi, nhưng Chiêm Thai Anh Hùng nghĩ nghĩ, dựa vào thần thông của mình, đương nhiên là có thể khống chế năng lương giao thủ với hai người Tần Thiên Quyến.
Nghĩ đến đây, Chiêm Thai Anh Hùng phóng thích bổn nguyên chân khí trong cơ thể ra, sau đó hắn bao vây lấy Tần Thiên Quyến, Tần Thiên Tứ, nói như vậy, lúc bọn họ tỷ thí, năng lượng phiêu tán ra ngoài sẽ không có. Mà đối với hành động của Chiêm Thai Anh Hùng, Tần Thiên Quyến cùng Tần Thiên Tứ đều không tỏ vẻ gì, mà vẫn tiếp tục đánh qua Chiêm Thai Anh Hùng.
Khi đi tới cách Chiêm Thai Anh Hùng khoảng ba trượng, Tần Thiên Quyến bỗng nhiên vươn ngón tay ngọc, vẽ một vòng tròn phía trước người nàng, miệng cũng không biết thì thầm cái gì, sau đó liền thấy từ đỉnh đầu Tần Thiên Quyến toát ra một quang mang màu xám, nhưng chỉ lóe lên rồi biến mất không còn dấu vết gì nữa, điều này làm cho Chiêm Thai Anh Hùng đứng đối diện có chút không biết làm sao, không rõ Tần Thiên Quyến đang làm cái gì.
Tuy tự tinh mình có thể thoải mái đánh bại Tần Thiên Quyến cùng Tần Thiên Tứ, nhưng mà Chiêm Thai Anh Hùng cũng sẽ không vì thế mà lơ là cảnh giác, tránh bị lật thuyền trong mương, cho nên hắn vẫn luôn cẩn thận đề phòng, nhưng mà thấy Tần Thiên Quyến có hành động như vậy, Chiêm Thai Anh Hùng lại có chút không biết làm sao, nhưng mà ngay sau đó, hắn bỗng cảm thấy đầu váng mắt hoa.
Điều này làm cho Chiêm Thai Anh Hùng lập tức chính là ý thức được không hay, nhưng cũng đã chậm rồi, trong nháy mắt thân thể hắn chớp lên, Tần Thiên Tứ đã đánh tới, khoảng cách ba trượng đối với Tần Thiên Tứ mà nói, tuyệt đối là quá gần, chỉ một bước đã đi tới trước mặt Chiêm Thai Anh Hùng, lập tức vận chuyển toàn bộ sức mạnh trong cơ thể, Tần Thiên Tứ một quyền đánh về phía Chiêm Thai Anh Hùng.
Một tiếng ầm vang, nắm tay nhỏ của Tần Thiên Tứ đấm lên người Chiêm Thai Anh Hùng, mà thân thể Chiêm Thai Anh Hùng trực tiếp bay ngược ra ngoài, mà trong quá trình này, một ngụm máu tươi từ miệng Chiêm Thai Anh Hùng nhổ ra, hơn nữa quần áo trên người Chiêm Thai Anh Hùng vì không chịu nổi sức mạnh lớn của Tần Thiên Tứ, trực tiếp xé rách.
Đương nhiên, cùng với quần áo rách tung, thân thể Chiêm Thai Anh Hùng trần truồng trước mặt mọi người, nhưng cái này còn chưa hết, chỉ thấy trên người Chiêm Thai Anh Hùng lộ ra từng đạo vết thương, máu tươi không ngừng phun ra, bộ dáng muốn thê thảm cỡ nào có cỡ đó, mà Chiêm Thai Anh Hùng bay ngược về phía sau cuối cùng đánh vào tường thành hoàng cung, trực tiếp khiến tường thành kia toác ra một vết rách khổng lồ.
“Tam hoàng tử!” Đám thị vệ của tam hoàng tử thấy thế đều gào thét đánh về phía Chiêm Thai Anh Hùng, kéo Chiêm Thai Anh Hùng từ trong tường thành ra, mà lúc này Chiêm Thai Anh Hùng tuy bị thương cực kỳ nghiêm trọng, nhưng mà tốt xấu gì cũng là cường giả Thần Thoại cảnh cửu giai, cũng coi như tỉnh táo, mạnh mẽ áp chế lửa giận trong lòng, nhìn Tần Thiên Tứ, Tần Thiên Quyến đối diện.
Không thể ngờ được cuối cùng vẫn là thuyền trong mương, Chiêm Thai Anh Hùng nhìn Tần Thiên Tứ, Tần Thiên Quyến, vẻ mặt thù hận, phối hợp với máu tươi đầy mặt, trông vô cùng dữ tợn khủng bố, được thị vệ nâng đỡ, đứng thẳng người lên, Chiêm Thai Anh Hùng không để ý cơ thể trần truồng của mình, nhìn Tần Thiên Tứ cùng Tần Thiên Quyến nói, “Các ngươi rốt cuộc là ai?”
Từ một kích khi nãy mà xem, Chiêm Thai Anh Hùng đã hoàn toàn hiểu rõ, xem qua thì cảnh giới của Tần Thiên Tứ, Tần Thiên Quyến không bằng hắn, nhưng mà thực lực lại lợi hại hơn hắn nhiều. Cho nên hắn rất muốn biết Tần Thiên Tứ, Tần Thiên Quyến là ai, nếu sau lưng có cường giả thì thôi, nếu sau lưng không có cường giả, nỗi nhục này Chiêm Thai Anh Hùng hắn sẽ không bỏ qua đâu.
“Ngươi hỏi cô nãi nãi là ai? Nói cho ngươi, ngươi phải đứng cho vững đó, đừng có sợ hãi quá. Ta là là Tần Thiên Quyến, nàng là Tần Thiên Tứ, có lẽ tên hai chúng ta ngươi chưa từng nghe qua nhưng mà phụ thân ta là Tần Thiếu Phong, ngươi đã nghe nói chưa?” Tần Thiên Quyến nghe Chiêm Thai Anh Hùng nói xong thì cười đáp, nàng tin tưởng chuyện Tần Thiếu Phong đánh trọng thương tứ đại tiên vương của thiên đình đã truyền đến nơi đây, Chiêm Thai Anh Hùng này nhất định sẽ biết.
Quả nhiên, Chiêm Thai Anh Hùng nghe tên Tần Thiên Tứ, Tần Thiên Quyến cũng không có phản ứng gì, nhưng lúc nghe tới ba chữ Tần Thiếu Phong, nhất thời chuyển mắt nhìn về phía Tần Thiếu Phong. Dù sao nam nhân duy nhất ở đây chính là hắn. Mà nhìn Tần Thiếu Phong, nghĩ đến chuyện Tần Thiếu Phong đánh cho tứ đại tiên vương bị trọng thương, người Chiêm Thai Anh Hùng lại run rẩy hẳn lên, thậm chí còn òa lên khóc.
“Tần lão tổ, ngươi buông tha ta đi, ta không cố ý đâu.” Chiêm Thai Anh Hùng khóc lớn nói.