Mị, võng, lượng đều nhìn Tần Thiếu Phong, bộ dáng như nhìn tên điên, Si càng phẫn nộ hơn, hiện tại hắn chính là Thánh Quân, Tần Thiếu Phong khẳng định không phải là đối thủ của hắn, cho nên lúc này hắn không chỉ muốn đoạt lấy hắc, mà còn muốn giết chết Tần Thiếu Phong, nhằm báo thù trước kia bị Tần Thiếu Phong vũ làm nhục.
Nhìn Tần Thiếu Phong đứng ở đối diện, Si khẽ vươn tay ra trảo tới Tần Thiếu Phong, thánh lực trong cơ thể từ Si bành trướng phóng thích ra, chưởng ấn cực lớn ngưng tụ vỗ xuống Tần Thiếu Phong, nhưng mà đối mặt công kích của Si, Tần Thiếu Phong lại không có một chút sợ hãi nào, trực tiếp hét lớn một tiếng: Ma chủng thức tỉnh!
Theo một tiếng hét lớn này của Tần Thiếu Phong, Si lập tức chính đình chỉ toàn bộ động tác, hai con ngươi lập loè một hồi hắc khí, trở nên mê mang, không chỉ có Si, còn lại Mị, Võng, Lượng cũng giống như vậy. Toàn bộ đều trở nên mê mang, nhưng mà sau đó lập tức phục hồi, chỉ có điều lúc này Si Mị Võng Lượng đã hoàn toàn bị Tần Thiếu Phong khống chế.
Nhìn Si Mị Võng Lượng trở nên cực kỳ cung kính, Tần Thiếu Phong cười lạnh một hồi, đấu cùng lão tử, các ngươi còn non một chút! Tần Thiếu Phong gieo Ma chủng xuống bọn hắn từ lúc nào? Cái này còn phải hỏi, tự nhiên là khi lấy hạt sen ra, những hạt sen nằm ở trong tay Tần Thiếu Phong một lần, dĩ nhiên là bị gieo Ma chủng.
Tần Thiếu Phong đương nhiên sẽ không không công tiện nghi cho Si Mị Võng Lượng, bọn họ đã muốn tranh giành thứ tốt với Tần Thiếu Phong, tự nhiên phải có giác ngộ bị gieo Ma chủng! Ở dưới tình huống bình thường, thực lực Tần Thiếu Phong bây giờ đích thật là không có cách nào gieo ma chủng vào Si Mị Võng Lượng. Nhưng mà ai bảo Si Mị Võng Lượng lại đồng ý để hắn hái hạt sen xuống rồi phân ra, Tần Thiếu Phong tự nhiên không cự tuyệt.
Hạt sen Ma Giới từng nằm trong tay Tần Thiếu Phong, trực tiếp bị hắn gieo Ma Chủng vào, mà Si Mị Võng Lượng lại đi luyện hóa chúng, tự nhiên cũng bị gieo Ma chủng. Cho nên hiện tại bất kể Si Mị Võng Lượng cường đại đến cỡ nào, đều đã trở thành khôi lỗi của Tần Thiếu Phong, muốn thương tổn Tần Thiếu Phong, là tuyệt đối không có khả năng.
Nhìn xem Ma chủng trong cơ thể Si Mị Võng Lượng thức tỉnh, Tần Thiếu Phong khẽ vươn tay, mang Ma giới từ trong tay Tần Thiên Quyến cầm tới, lập tức đưa ra phía trước, chỉ thấy hắc quang trên Ma giới lập loè, lập tức thân hình Si Mị Võng Lượng biến mất, bị đưa vào trong Ma giới, trong ở Ma giới, thực lực Si Mị Võng Lượng sẽ tăng lên nhanh hơn.
Hôm nay bởi vì Ma giới hấp đại dương ma khí mênh mông, đã tiến hóa đến cảnh giới Tần Thiếu Phong đều không thể giải thích được, nhưng mà Tần Thiếu Phong phỏng chừng phẩm cấp Ma giới và Hồng Mông Đài hẳn là không sai biệt lắm, bởi vì ở trong Hồng Mông Đài cũng có vô số dị độ không gian, hơn nữa theo Tần Thiếu Phong không ngừng quán chú thánh lực, đang tiến hóa không ngừng.
Mang Si Mị Võng Lượng thu vào Ma giới, Tần Thiếu Phong khẽ đảo tay, thu Ma Giới vào trong Đan Điền, xuất hiện ở dưới Ma Chủng, lập tức Ma Chủng được rút thánh lực trong cơ thể Tần Thiếu Phong ra quán chú vào Ma giới, xúc tiến ma giới phát triển. Theo đó, Ma chủng có thể hấp thu đại lượng lực lượng tà ác, làm cho Ma chủng Tần Thiếu Phong không ngừng lớn mạnh.
Nhìn xem tuần hoàn như vậy, Tần Thiếu Phong yên tâm lại, trong lòng thở dài một hơi, bởi vì hắn vốn cho rằng lúc này đây Ma chủng có thể tấn chức, nhưng không nghĩ tới cuối cùng toàn bộ năng lượng tà ác đều bị Ma giới thôn phệ, mặc dù để cho Ma Giới tiến hóa, nhưng mà Ma chủng Tần Thiếu Phong lại không thể tấn chức.
Mà Ma chủng Tần Thiếu Phong không có tấn chức, thần hồn Tần Thiếu Phong tự nhiên cũng không được tấn chức, điều này làm cho Tần Thiếu Phong rất tiếc. Bây giờ năng lượng tà ác Tần Thiếu Phong có thể hấp thu từ trong Ma giới cũng không phải rất nhiều. Dù sao bản thân Ma giới cũng cần phát triển, thánh lực Tần Thiếu Phong quán chú cũng không có tác dụng quá lớn, tự nhiên là không thể cung cấp quá nhiều năng lượng tà ác.
Nhưng mà thu hoạch của Tần Thiếu Phong lúc này cũng rất lớn, Ma Giới, bốn thuộc hạ Si Mị Võng Lượng, hơn nữa theo Ma Giới tiến hóa, sau này nhất định có thể cung cấp năng lượng tà ác càng ngày càng khổng lồ, cho nên duới tình huống như thế, lòng tham của Tần Thiếu Phong đã có chút quá mức.
Tâm thần vừa động, mang con rùa biển lúc trước vẫn một mực ở bên ngoài gọi về, Tần Thiếu Phong lập tức xếp bằng ở trên mai rùa, để cho nó nổi lên trên mặt Lạc Nhật Hải, sau khi xuất hiện trên mặt biển hướng về phía Tây Lạc Nhật Hải bơi đi. Mục đích ban đầu của Tần Thiếu Phong là muốn đi Tây Phương Đại Lục, hiện tại Lạc Nhật Hải bên này đã không còn gì để khám phá, cho nên hắn muốn rời đi.
Một đường hướng về Tây Phương đi tới, vượt qua lãnh thổ quốc gia các vương tử Lạc Nhật Hoàng Triều, cuối cùng Tần Thiếu Phong tiến vào hải vực phía Tây của Lạc Nhật Hải, mà phiến hải vực này là lãnh thổ của đại vương tử Lạc Nhật Hoàng Triều. Lúc này đại vương tử Lạc Nhật Hoàng Triều Hải Thanh đang đang tìm kiếm Tần Thiếu Phong khắp nơi.
Đương nhiên, Hải Thanh tìm kiếm Tần Thiếu Phong không phải để mời Tần Thiếu Phong ăn cơm, nếu không có Tần Thiếu Phong quấy rối, chức vị Thái Tử Lạc Nhật Hoàng Triều chắc chắn là của Hải Thanh hắn, nhưng mà vì có Tần Thiếu Phong, mới khiến cho Hải Nguyên đánh bại Hải Thanh, chiếm được Thái Tử, điều này làm cho Hải Thanh không thể buông tha Tần Thiếu Phong.
Cho nên sau khi về tới lãnh thổ quốc gia của mình, Hải Thanh mang hình dáng của Tần Thiếu Phong phát xuống dưới, mệnh lệnh thuộc hạ tùy thời chú ý đến hướng đi của Tần Thiếu Phong. Sau khi biết được Tần Thiếu Phong ly khai lãnh thổ quốc gia Hải Nguyên, hướng về Bắc Bộ Hải Vực Lạc Nhật Hải mà đi, Hải Thanh cũng dẫn người đi Bắc Bộ Hải Vực, nhưng không dám xâm nhập, tự nhiên là không tìm được Tần Thiếu Phong.
Ở trong lòng Hải Thanh tự nhiên cho rằng Tần Thiếu Phong tiến vào Bắc Bộ Hải Vực Lạc Nhật Hải, đây thuần túy là hành vi là muốn chết, vì vậy cũng cao hứng trở về. Nhưng hôm nay khi đang uống rượu thưởng thức ca múa, Hải Thanh lại được thủ hạ bẩm báo, nói Tần Thiếu Phong xuất hiện ở hải vực của hắn.
Cái gì? Tiểu tử kia còn chưa có chết? Lại có thể xuất hiện? Hải Thanh phẫn nộ nhìn thuộc hạ quỳ trên mặt đất nói, tâm tình vốn rất tốt bị tin tức này làm cho tan biến hết, Hải Thanh trong hai tròng mắt hung quang lập loè, vung tay lên, lập tức nói ra: Chuẩn bị binh mã, theo bổn vương đi làm thịt tiểu tử kia.
Hải Thanh cũng là một vương tử được Thánh Thượng Lạc Nhật Hoàng Triều sủng ái, bằng không cũng sẽ không phong cho hắn khu vực gần Tây Bộ Đại Lục, phiến hải vực này cũng giống như hải vực của Hải Nguyên, cũng có thể bồi dưỡng hải tặc. Cho nên nói Hải Thanh và Hải Nguyên đều là nhân tuyển Thái Tử trong lòng Thánh Thượng Lạc Nhật Hoàng Triều, chỉ là Hải Thanh quá không may mắn, không gặp được Tần Thiếu Phong trước, nếu không thì kết cục đã không phải như vậy.
Bị Tần Thiếu Phong phá hủy đại sự, Hải Thanh tự nhiên là hận Tần Thiếu Phong thấu xương, phát hiện Tần Thiếu Phong xuất hiện ở hải vực của hắn, tự nhiên là lập tức triệu tập binh mã, hướng về chỗ Tần Thiếu Phong phóng đi, lúc này Hải Thanh quyết định nhất định phải mang Tần Thiếu Phong chém giết.
Gió biển ôn nhu, ánh mặt trời ấm áp, Tần Thiếu Phong nằm ở trên lưng rùa biển rộng rãi, ngắm nhìn bầu trời xanh thẳm bao la, cảm thấy cực kỳ thích ý. Tần Thiên Quyến ngồi ở trong ngực Tần Thiếu Phong, bò qua bò lại, bộ dạng cũng rất vui vẻ, mà vừa lúc này, Tần Thiếu Phong nhướng mày ngồi dậy.
Ngay khi Tần Thiếu Phong ngồi dậy, ở chung quanh rùa biển xuất hiện rất nhiều cột nước. Mà ở trên cột nước trên cũng xuất hiện nguyên một đám hải tộc, cầm đầu đúng là Hải Thanh đại vương tử Lạc Nhật Vương Triều, chỉ thấy trong tay Hải Thanh nắm một cây Long Đảm Thương, đứng ở trên cột nước, nhìn Tần Thiếu Phong, cười ha ha một hồi, lập tức nói với Tần Thiếu Phong: Tiểu tử, rốt cục ngươi đã rơi vào tay bổn vương!
Tần Thiếu Phong ngồi ở trên lưng rùa biển, ôm Tần Thiên Quyến, không hề sợ hãi chút nào, nhìn kẻ đối diện là đại vương tử Hải Thanh, trên mặt lộ ra một tia nghi hoặc, lập tức nói với Hải Thanh: Đại vương tử, ngài làm cái gì vậy? Chúng ta cũng không có giao tình gì, ngươi làm ra chiến trận lớn như vậy đến hoan nghênh ta, thật sự là để cho ta cảm thấy rất xấu hổ.
Gì? Hoan nghênh ngươi? Hải Thanh nghe Tần Thiếu Phong nói lập tức bực mình một hồi, lão tử muốn làm thịt ngươi cũng không kịp, còn hoan nghênh ngươi, ngươi đang nằm mộng giữa ban ngày sao?Hải Thanh nghe Tần Thiếu Phong nói, lập tức trừng tròng mắt ra: Tiểu tử ngươi ít nói lời vô ích, lần trước tiểu tử ngươi làm hư đại sự của bổn vương, hôm nay bổn vương nhất định phải cho ngươi chết không có chỗ chôn!
Nghe xong lời của Hải Thanh, Tần Thiếu Phong càng giả ra vẻ mặt nghi hoặc và vô tội nói với Hải Thanh: Đại vương tử, lời này của ngài làm cho ta không rõ, ta sao lại phá hủy đại sự của ngài? Lúc Ngài và Thập Tam Vương Tử đại chiến, ta ở một bên xem, không hề nhúng tay vào.”
Đại vương tử Hải Thanh nghe Tần Thiếu Phong nói, lập tức cảm giác trên ngực càng thêm bực mình, sắc mặt âm trầm biến thành màu đen, nói với Tần Thiếu Phong: Tiểu tử ngươi đừng giả bộ hồ đồ, nếu không phải ngươi cho cái gì Hải Nguyên Phục Nguyên Đan, bổn vương há có thể thua ở trong tay Hải Nguyên!
Ngài nói như vậy ta lại không thích nghe, sao lại là cho, rõ ràng là ta bán cho Hải Nguyên với giá vài khối giới thạch. Lúc ấy ngài cũng không nói muốn mua, nếu ngài nói thì ta cũng sẽ bán cho ngài, ngài lúc ấy không nói, ta làm sao biết? Ta còn tưởng rằng ngài có lòng tin đánh bại Hải Nguyên, ài, nếu biết ngài không tin tưởng thì lúc ấy đã bán cho ngài hai chai. Tần Thiếu Phong nghe Hải Thanh nói lập tức trả lời.
Nghe Tần Thiếu Phong nói xong, Hải Thanh chỉ cảm thấy ngực càng ngày càng chấn động, lập tức một ngụm máu từ trong miệng phun tới!
*