Bên trên mặt kính chiếu yêu chiếu ra tên của vô số tu sĩ, những cái tên này chậm rãi chuyển động, tốc độ càng lúc càng nhanh, nhanh đến nỗi tất cả mọi người không thể nhìn rõ, cuối cùng cũng dừng lại ở hai cái tên, là thiên lý nhãn đối trận với Trấn Nguyên Tử, mà nhìn thấy kết quả như vậy, Trấn Nguyên Tử tất nhiên là không có gì, mà thần tướng của thiên đình Thiên Lí Nhãn thì kêu thảm một tiếng, trực tiếp nhận thua, kêu xủi xẻo không thôi.
Kính chiếu yêu này không chịu khống chế của bất luận kẻ nào, hoàn toàn là tự vận chuyển, tất nhiên là không tồn tại khuất tất gì, huống hồ có lục đại thánh Hoàng ở đây, ai dám đứng ra làm con thiêu thân, cho nên đối với kết quả của kính chiếu yêu, tất cả mọi người vẫn rất tín nhiệm, không có ai hoài nghi.
Mà Thiên Lí Nhãn thì trực tiếp lựa chọn nhận thua đầu hàng, như vậy Trấn Nguyên Tử tất nhiên sẽ tiến vào vòng tỷ thí tiếp theo, vì thế tên trên kính chiếu yêu cực lớn đó lại bắt đầu xoay tròn, trong chốc lát lại xuất hiện hai cái tên, lần này lại là Khổng Tuyên đấu Tần Thiếu Phong!
Nhìn thấy tên của mình xuất hiện trên kính chiếu yêu, Tần Thiếu Phong cũng có chút bất ngờ, không ngờ mình lại lên võ đài nhanh như vậy, mà đối thủ không ngờ là Khổng Tuyên so với mình thì còn xếp hạng cao hơn một bậc, Có điều tuy rằng bất ngờ, nhưng Tần Thiếu Phong lại không chút do dự, trực tiếp đứng dậy bay về phía lôi đài, bởi vì Khổng Tuyên đã lên võ đài rồi.
Khổng Tuyên thân hình cao lớn, mặc một kiện áo xanh, tóc dài tung bay, trông rất kiêu ngạo bất tuân, mắt lấp lánh nhìn Tần Thiếu Phong, chiến ý vút cao. Tuy rằng lúc trước các lộ đại năng đều là tiến hành lôi kéo Tần Thiếu Phong, chứng tỏ Tần Thiếu Phong lai lịch bất phàm, nhưng Khổng Tuyên không không vì nguyên nhân này mà kiêng kị Tần Thiếu Phong chút nào, nhìn thấy đối thủ là Tần Thiếu Phong thì trực tiếp phóng ra.
Tần Thiếu Phong nhìn Khổng Tuyên ở đối diện, đã nhìn ra Khổng Tuyên này có cảnh giới nhị thập phẩm bán bộ thánh hoàng, tuy rằng thực lực cường đại, nhưng lại không có bất kỳ uy hiếp nào đối với mình, cho nên cũng không lo lắng. Vào lúc này, Thái Bạch Kim Tinh tuyên bố cuộc tỷ thí bắt đầu, Khổng Tuyên trực tiếp động thủ, vung tay lên, ngũ sắc thần quang quét tới Tần Thiếu Phong.
Đây chính là tuyệt kỹ chiêu bài ngũ sắc thần quang của Khổng Tuyên, có thể quét rơi vạn vật, cũng có tiếng tăm lừng lẫy, Khổng Tuyên bằng vào bằng vào tuyệt kỹ này mà đánh ra uy danh hiển hách, mà hiện giờ ngũ sắc thần quang này uy lực còn lớn hơn, vừa ra tay, ngũ hành pháp tắc trong thiên địa toàn bộ bị câu động, ép về phía Tần Thiếu Phong.
Đối mặt với ngũ sắc thần quang bao phủ về phía mình, Tần Thiếu Phong chỉ vung tay lên, lập tức đại chiêu ngũ hành phong thiên được thi triển ra, với thực lực hiện giờ của Tần Thiếu Phong thi triển đại chiêu ngũ hành phong thiên này tất nhiên là uy lực càng lớn, chỉ thấy thần kiếm, thần thụ, thần hỏa, thần thủy, thần sơn ầm ầm từ trên trời giáng xuống, trực tiếp rơi xuống ngũ sắc thần quang đó, đập vỡ ngũ sắc thần quang, rồi đâp xuống Khổng Tuyên.
Khổng Tuyên không ngờ ngũ sắc thần quang của mình lại bị Tần Thiếu Phong phá giải dễ dàng như vậy, tất nhiên là rất kinh ngạc, chỉ là Khổng Tuyên là dễ dàng nhận thua như vậy, tuy rằng ngũ sắc thần quang vô dụng đối với Tần Thiếu Phong, nhưng Khổng Tuyên lại vẫn có thủ đoạn của hắn, chỉ thấy Khổng Tuyên cả người phát ra pháp lực, tiếp theo là hét lớn một tiếng: Ngũ hành đại thuật, Minh vương nhất kích!
Theo một tiếng hét lớn này, chỉ thấy cả người Khổng Tuyên được ngũ hành thiên địa pháp tắc vô cùng vô tận vờn quanh, lập tức ngưng tụ thành một chỉ, rồi chỉ về phía thần kiếm, thần thụ, thần thủy, thần hỏa và thần sơn, đây là một kích dồn toàn bộ pháp lực của Khổng Tuyên, tất nhiên là uy lực cường hãn vô cùng, dưới một chỉ này, lập tức thiên địa thất sắc, các tu sĩ ở đây đều cực kỳ kinh ngạc, trong lòng thầm nghĩ mình đối mặt với một kích như vậy liệu có thể đỡ được không.
Mà Tần Thiếu Phong đối mặt với một kích này của Khổng Tuyên, vẫn thủ chưởng úp xuống, mà theo thủ chưởng của Tần Thiếu Phong úp xuống, ngũ hành thần vật đó tất nhiên là cũng tiếp tục hạ xuống, ném tới Khổng Tuyên, so với một kích thanh thế lớn đó của Khổng Tuyên, một kích này Tần Thiếu Phong lại vô thanh vô tức, chỉ là ngũ hành thần vật vẫn chậm rãi hạ xuống, lại đập vỡ ngũ sắc thần quang, hiện tại đối mặt với Minh vương nhất kích của Khổng Tuyên này, cũng không có chút biến hóa, vẫn chậm rãi mới hạ xuống.
Nhưng mà khi một kích của Khổng Tuyên Minh vương và ngũ hành thần vật va chạm với nhau, Minh vương nhất kích đó lại trực tiếp bị đập vỡ, sau đó ngũ hành thần vật lại hướng về phía Khổng Tuyên mà hạ xuống! Mà khi Minh vương nhất kích bị phá hủy, Khổng Tuyên phun ra một ngụm máu tươi, tất nhiên là bị phản phệ.
Mà nhìn thấy ngũ hành thần vật hạ xuống, Khổng Tuyên gầm lên một tiếng, lập tức thân thể nhoáng lên một cái, hóa thành một con khổng tước cực lớn, lông chim sau lưng phân biệt là màu trắng, màu xanh, màu đen, màu đỏ và màu vàng, lông chim ngũ sắc này ra sức quét về phía trước, từng đạo ngũ sắc thần quang đánh tới ngũ hành thần vật từ trên thiên không hạ xuống, nhưng lại không thể ngăn cản được ngũ hành thần vật hạ xuống.
Theo ngũ hành thần vật hạ xuống, áp lực mà Khổng Tuyên phải chịu tất nhiên là càng lúc càng lớn, thân hình cực lớn đó bắt đầu nứt ra, máu tươi giàn giụa, Khổng Tuyên gầm lên thống khổ, vẫn thi triển ngũ sắc thần quang để kháng cự, có điều vẫn không có bất kỳ biện pháp nào ngăn cản một chiêu này của Tần Thiếu Phong hạ xuống.
Mọi người thấy một màn này đều vô cùng kinh ngạc, không ai ngờ một chiêu của Tần Thiếu Phong đã bức Khổng Tuyên đến mức như vậy, mắt thấy Khổng Tuyên sắp vẫn lạc dưới một chiêu này của Tần Thiếu Phong, mọi người đều khẩn trương, chẳng lẽ Khổng Tước Đại Minh Vương sẽ bị trảm sát ư? Trận đại chiến đầu tiên đã có một vị đại năng vẫn lạc ư? Con mẹ nó cũng quá kích thích rồi!
Có điều khi mọi người ở đây vô cùng khẩn trương, ngũ hành thần vật sắp hạ xuống người Khổng Tuyên thì đột nhiên dừng lại, lập tức biến mất, mà Tần Thiếu Phong thì thu hồi tay phải, chắp hai tay sau lưng, nhìn Khổng Tuyên ở đối diện.
Khổng Tuyên lần này đã cảm giác được tử vong tới gần một cách rất chân thật, hắn không ngờ mình dưới một chiêu của Tần Thiếu Phong đã rơi vào hoàn cảnh thảm như vậy, trong lòng tất nhiên là không cam lòng, đương nhiên, cũng cảm thấy khiếp sợ vì sự cường hãn của Tần Thiếu Phong, vốn cho rằng mình có thể chiến thắng được Tần Thiếu Phong, lại không ngờ rằng mình lại xuýt chết dưới một chiêu này của Tần Thiếu Phong.
Chỉ là Khổng Tuyên đợi rất lâu, tử vong vẫn không buông xuống người hắn, điều này khiến cho Khổng Tuyên rất kinh ngạc, vì thế mở mắt, lại phát hiện Tần Thiếu Phong ở đối diện đang cười tủm tỉm nhìn, lập tức biết đã xảy ra chuyện gì.
TaThua! Khổng Tước Đại Minh Vương bất đắc dĩ nói.