Chỉ có điều Thâm Châu Thành bây giờ đã được Tần Thiếu Phong giao cho Vương Hổ xử lý, không còn liên quan gì đến Thanh Khâu Quốc nữa.
Mục tiêu tiếp theo của Tần Thiếu Phong chính là Thành Thanh Khâu, bởi vì vị trí của Thành Thanh Khâu vừa hay tiếp giáp Đại Trạch Quốc.
Giữa Thanh Khâu Quốc và Đại Trạch Quốc đang phát sinh chiến tranh, nguyên nhân là vì giữa hai quốc gia có một dải linh mạch bàng đại, chất lượng tiên thạch ẩn tàng trong đó cực kì tốt, cũng chính bởi vậy nên mới được hai bên tranh đoạt.
Có một tòa linh mạch như vậy, bồi dưỡng ra mấy đại la chân tiên hoàn toàn không thành vấn đề. Sở hữu đại la tiên thiên, mặc dù không thể khiến thực lực hai quốc gia nâng cao bao nhiêu, nhưng cũng là một món thu hoạch lớn, cho nên hai quốc vì linh mạch giao giới này đại chiến mấy lần.
Tần Thiếu Phong dẫn tiểu hồ ly, bởi vì không còn cái đuôi Vương Hổ, cho nên Tần Thiếu Phong và tiểu hồ ly càng thêm tự tại, mỗi ngày nhất định phải có một lần “tẩu hỏa nhập ma”, đương nhiên, cái này là ma chủng đòi chứ không phải bản ý của Tần Thiếu Phong, Tần Thiếu Phong thực lực yếu, không thể khống chế ma chủng.
Tiểu hồ ly những ngày tiếp theo cũng tiến bộ không ít, mặc dù tính ham ăn không hề thay đổi, nhưng mỗi lần đến những nơi nhiều người, tiểu hồ ly đều giấu đi dung nhan tuyệt thế của mình, làm như vậy có thể tránh được khá nhiều phiền phức, hai người cứ nhẩn nha đi, cuối cùng cũng đến Thành Thanh Khâu.
Bởi vì Thành Thanh Khâu là hoàng thành của Thanh Khâu Quốc, phồn hoa nơi đây đương nhiên cường liệt hơn những nơi khác, nơi này có rất nhiều thứ tiểu hồ ly chưa từng ăn qua, cho nên tiểu hồ ly lại bắt đầu càn quét, đợi đi được kha khá, Tần Thiếu Phong tìm một tửu lầu, sau đó dùng ý niệm thông báo cho Lôi Lệ.
Lôi Đình Tông và tông môn bị diệt của Chính Nhất Đạo đều ở gần Thành Thanh Khâu này, cho nên chỉ một lúc sau Lôi Lệ đã có mặt, đợi sau khi đẩy cửa bước vào, Lôi Lệ nhìn thấy Tần Thiếu Phong, nhất thời cung kính nói:
“Bái kiến chủ nhân, chủ mẫu.” Bởi vì bị Tần Thiếu Phong hạ ma chủng, cho nên bây giờ Lôi Lệ đương nhiên không dám có bất cứ phản kháng gì với Tần Thiếu Phong.
Thấy tam thập phẩm đại la chân tiên cung kính với mình như vậy, Tần Thiếu Phong chẳng có phản ứng gì, hắn rất rõ năng lực của ma chủng, một khi bị khống chế, rất ít người có thể giải thoát. Đương nhiên, nếu clà người có đại năng tuyệt thế, vượt xa cảnh giới của Tần Thiếu Phong, muốn phá trừ ma chủng của Tần Thiếu Phong cũng là có thể, nhưng Tần Thiếu Phong đến bây giờ vẫn chưa gặp phải.
Tần Thiếu Phong rất tự tại, nhưng tiểu hồ ly thì có chút không tự nhiên, dù sao đối phương cũng là đại la chân tiên, nhưng tiểu hồ ly không nói gì, chỉ yên lặng ngồi bên cạnh Tần Thiếu Phong, nghe Tần Thiếu Phong nói chuyện với Lôi Lệ: “Tình hình ở đây bây giờ thế nào?”
“Hồi chủ nhân, hôm trước Đại Trạch Quốc mới vừa cùng Thanh Khâu Quốc chúng ta đại chiến một trận, hai bên vẫn như cũ, tổn thương ngang nhau, đối phương cũng có đại la chân tiên, nhưng thực lực tương đương nô tài, cho nên không giúp được gì cho chúng.” Lôi Lệ nghe Tần Thiếu Phong nói xong, cung kính trả lời.
Tần Thiếu Phong nghe Lôi Lệ nói, gật gật đầu, sau đó nói với Lôi Lệ: “Ngươi làm tốt lắm, những việc còn lại ngươi không cần quản nữa, giao cho bổn tông được rồi. Nhưng ngươi vẫn phải chuẩn bị sẵn sàng, không chừng một lúc nào đó có thể nuốt chửng Đại Trạch Quốc, đến lúc đó đừng làm lỡ việc của ta.”
Lôi Lệ nghe Tần Thiếu Phong nói xong vội vàng gật gật đầu, nói: “Vâng, chủ nhân yên tâm, nô tài về chuẩn bị luôn, nhất định không làm chủ nhân thất vọng.” Tần Thiếu Phong nhìn biểu hiện của Lôi Lệ, đương nhiên cực kì hài lòng.
Đợi Lôi Lệ đi xong, Tần Thiếu Phong nói với tiểu hồ ly: “Mấy ngày này nàng sống ở đây, đợi ta làm xong việc rồi cùng về.” Nói xong thân hình lóe lên một cái rồi biến mất, tiểu hồ ly đương nhiên tuyệt đối nghe theo những lời Tần Thiếu Phong nói, ngoan ngoãn ở lại tửu lầu, đương nhiên, đó là bởi vì Tần Thiếu Phong đã mua cho tiểu hồ ly rất nhiều đồ ăn ngon.
Tần Thiếu Phong phi hành về hướng Tây Bắc, cả Thanh Khâu Quốc rộng chừng một trăm vạn dặm vuông, mặc dù đối với cả tiên giới mà nói chỉ là một góc rất nhỏ, nhưng đối với Tần Thiếu Phong bây giờ là một quốc gia bàng đại, dù sao tốc độ phi hành của Tần Thiếu Phong vẫn chưa được nhanh.
Về phần dải sơn mạch được mệnh danh là Thanh Trạch Linh Mạch xuyên qua cả biên cảnh Tây Bắc Thanh Khâu Quốc, kéo dài mấy chục dặm, tòa linh mạch bàng đại như vậy, tiên thạch ẩn tàng bên trong không cần nghĩ cũng biết bàng đại cỡ nào, chính vì nguyên nhân này, chính vì tòa linh mạch này, hai quốc mới bạo phát đại chiến kịch liệt như vậy.
Càng tiếp cận Thanh Trạch Linh Mạch, càng cảm nhận được những luồng khí tức sát phạt thảm liệt, đương nhiên là vì tu sĩ hai quốc không ngừng kịch chiến tạo thành. Tần Thiếu Phong sau khí đứng trước Thanh Trạch Linh Mạch, vận chuyển kiến dục ma đầu, nhìn thấy được bầu trời trên Thanh Trạch Linh Mạch bồng bềnh vô số chiến hồn, điều này khiến cho Tần Thiếu Phong trong lòng đại hỉ.
Nguyên nhân Tần Thiếu Phong đến đây là vì những chiến hồn này, bởi vì hai quốc giao chiến, không thể đều là tu sĩ cường đại chiến đấu, đương nhiên là có người thương tăng gia, người thường sau khi chiến tử, hồn phách đương nhiên chuyển hóa thành chiến hồn, ở lại nhân thế, cho nên chiến trường thông thường đều rất nguy hiểm, thường có ác quỷ xuất hiện.
Chiến hồn đối với tu sĩ mà nói là thứ cực kì quan trọng, đương nhiên, đối với Tần Thiếu Phong cũng vậy, bởi vì bên trong những chiến hồn này ẩn chứa sức mạnh linh hồn tinh thuần, cũng chính là dị lực tinh thần, đối với ma chủng khí cao, thất tình lục dục ma đầu có tác dụng cực đại, cho nên Tần Thiếu Phong mới đến đây.
Nhìn vô số chiến hồn, Tần Thiếu Phong lập tức vận chuyển Đạo tâm chủng ma đại pháp và Thất tình lục dục đại pháp, ngay sau đó, toàn thân Tần Thiếu Phong hắc khí cuồn cuộn, từng vòng xoáy hình thành trên người Tần Thiếu Phong, sau đó lần lượt từng chiến hồn trong thiên không bị những vòng xoáy nuốt chửng, luyện hóa thành tinh thần dị lực tinh thuần, tráng đại ma chủng và thất tình lục dục ma đầu.