Cho dù là vẫn chưa tới gần chiến khu phía nam, Tần Thiếu Phong đã cảm giác được ma khí vô cùng vô tận đang khuếch tán về phía này, có điều đối với ma khí, Tần Thiếu Phong không hề có một chút phản ứng không tốt nào, ngược lại, khí tức tà ác ẩn chứa trong ma khí còn là chất dinh dưỡng của ma chủng, trong chiến khu phía nam này, ma chủng của Tần Thiếu Phong mới chính thức là như cá gặp nước.
Ma khí quay cuồng, thiên, toàn bộ chiến khu phía nam đều là cảnh tượng như vậy, chiến khu phía nam này tuy rằng cũng có ban ngày, nhưng cho dù là vào ban ngày thì cũng vô cùng tăm tối, chẳng khác gì đêm tối cả, mà bóng tối lại là màu mà tất cả ma tộc thích nhất, bọn họ trưởng thành, giết chóc và săn mồi trong bóng đêm.
Tần Thiếu Phong nhìn tinh vực đồ trong tay, phát hiện mình đã tiến vào tinh vực của Phi Thiên Dạ Xoa tộc này Phi Thiên Dạ Xoa này có thể nói là một đại tộc trong Dạ Xoa tộc, chiếm giữ không ít tinh vực, địa điểm Tần Thiếu Phong khống chế bỉ ngạn thuyền bỉ ngạn thuyền tiến vào vừa vặn chính là lãnh địa của Phi Thiên Dạ Xoa tộc.
Dạ Xoa tộc bài danh thứ tư trong toàn bộ ma tộc, chủng tộc cực kỳ khổng lồ, vô số vô số, mà Phi Thiên Dạ Xoa này lại có ưu thế chủng tộc, trời sinh có thể phi hành, liệp sát chủng tộc khác cũng có ưu thế cực lớn, cho nên cao thủ trong Phi Thiên Dạ Xoa tộc rất nhiều, có điều nơi này là tinh vực bên rìa, cũng không có cường giả tồn tại.
Tần Thiếu Phong thu lại bỉ ngạn thuyền, nhìn ma khí vô cùng vô tận, sau đó không chút do dự tiến vào trong ma khí, đây là một tinh vực không quá lớn, chắc chỉ là một vương triều cấp thấp, trong vương triều này có thể có mấy cường giả cảnh giới Thánh Hoàng và cảnh giới Thần Đồ đã là rất không tồi rồi, tất nhiên là không có bất kỳ nguy hiểm gì.
Sau khi Tần Thiếu Phong tiến vào trong ma khí vô biên vô hạn vô cùng, ma chủng Tần Thiếu Phong trong đan điền đang thoải mái kêu lên, tiếp theo là điên cuồng cắn nuốt, từng cỗ ma khí chen chúc về phía Tần Thiếu Phong, lực lượng tà ác ẩn chứa trong đó toàn bộ đều bị ma chủng Tần Thiếu Phong cắn nuốt.
Cảm giác được sự vui sướng của ma chủng Tần Thiếu Phong, Tần Thiếu Phong tất nhiên là rất cao hứng, lập tức bay tới một tinh cầu nhỏ, sau khi tinh thần dị lực quét qua, phát hiện trên tinh cầu nhỏ này không có ma tộc cường hãn, cho nên Tần Thiếu Phong tất nhiên là bắt đầu an tâm tu luyện.
Lực lượng tà ác ẩn chứa trong ma khí khiến ma chủng Tần Thiếu Phong rất điên cuồng, đạo tâm chủng ma đại pháp vận chuyển cực nhanh, thần quang trong huyệt khiếu của Tần Thiếu Phong nở rộ, tụ tập toàn bộ ma khí chung quanh về phía Tần Thiếu Phong, rất nhanh đã tụ tập được toàn bộ ma khí trong tinh cầu.
Tinh cầu nhỏ này thật sự là quá nhỏ, mà năng lực cắn nuốt ma khí hiện tại của Tần Thiếu Phong thì thật sự là quá cường đại, chỉ qua một khắc ngắn ngủi đã cắn nuốt sạch sẽ ma khí ẩn chứa trong tinh cầu nhỏ này.
Khi Tần Thiếu Phong bắt đầu cắn nuốt ma khí của tinh cầu nhỏ, tất nhiên là Phi Thiên Dạ Xoa trên tinh cầu này chấn kinh, vội vàng bay tới chỗ Tần Thiếu Phong, chỉ có điều bởi vì lực lượng cắn nuốt ở chỗ của Tần Thiếu Phong thật sự là quá cường đại, bọn họ không dám tới gần, chỉ có thể nhìn từ xa.
Phi Thiên Dạ Xoa toàn thân đên xì, người đầy lông, sau lưng có một đôi cánh thịt, trông rất khó coi, miệng lại có răng nanh, có điều tộc nhân đều của Phi Thiên Dạ Xoa này cực kỳ cường đại, sức chiến đấu rất cường đại, mấy Phi Thiên Dạ Xoa bay đến chỗ Tần Thiếu Phong đều có tu vi nhất phẩm Thái Ất kim tiên.
Nhìn mấy Phi Thiên Dạ Xoa xuất hiện ở đây, Tần Thiếu Phong che giấu khí tức, xem Phi Thiên Dạ Xoa rốt cuộc muốn làm gì, chỉ thấy mấy Phi Thiên Dạ Xoa này tung cánh bay tới chỗ Tần Thiếu Phong, bởi vì ma khí vô cùng vô tận đang tụ tập về phía này, khiến cho bọn họ đều tránh ra rất xa, trong hai mắt đều lộ ra thần sắc sợ hãi
Một Phi Thiên Dạ Xoa nói với Phi Thiên Dạ Xoa đầu lĩnh: Đại ca, thế này là sao vậy? Sao cắn nuốt nhiều ma khí như vậy? Mà Phi Thiên Dạ Xoa được gọi là Phi Thiên Dạ Xoa nghe vậy thì lập tức giận dữ, trực tiếp vỗ một cái lên đầu tiểu đệ: Con mẹ nó, lão tử mà biết thì chẳng phải đã sớm xuất thủ rồi ư, còn đợi ngươi hỏi à.
Phi Thiên Dạ Xoa tiểu đệ rụt cổ, cúi đầu lui xuống, có điều trong hai mắt lại lóe ra hung quang, đây là tính cách của ma tộc, thực lực vi tôn, nhưng trong lòng lại rất hung ác, chỉ cần có cơ hội thì bất kể là ai cũng sẽ có thể thành đối tượng để bọn họ cắn nuốt.
Một Phi Thiên Dạ Xoa thoạt nhìn rất thông minh nói với Phi Thiên Dạ Xoa lão đại: Đại ca, ngươi nói liệu có phải là bảo bối xuất thế không? Nếu vậy thì chúng ta chẳng phải là sắp phát tài ư? Lỗ Nhĩ của Hắc Ma Tinh vẫn luôn đối nghịch với đại ca, nếu đại ca có được bảo bối này, chẳng phải là có thể trảm sát Lỗ Nhĩ kia ư?
Phi Thiên Dạ Xoa lão mắt sáng lên, nhìn chằm chằm vào chỗ Tần Thiếu Phong, lộ ra vẻ tham lam, chỉ là lúc này ma khí vẫn tụ tập về phía Tần Thiếu Phong, lực lượng cắn nuốt vô cùng vô tận phóng thích, khiến cho Phi Thiên Dạ Xoa đại ca này cũng không dám đi tra xét.
Hắc hắc, ngươi đã nói có bảo bối, vậy ngươi đi xem cho lão tử đi, nếu thật sự có bảo bối thì lão tử sẽ tính của ngươi công lớn! Phi Thiên Dạ Xoa lão đại nói, rồi lập tức không đợi Phi Thiên Dạ Xoa đó nói gì, lập tức đạp hắn xuống.
Phi Thiên Dạ Xoa nói có bảo bối hét thảm một tiếng rồi rơi vào trong lốc xoáy ma khí, sau đó thì biến mất, mà Tần Thiếu Phong nhìn thấy một màn này thì tâm thần khẽ động, Phi Thiên Dạ Xoa vừa tiến vào xuất hiện trước mặt hắn, lập tức đạo tâm chủng ma đại pháp vận chuyển, trực tiếp khống chế được Phi Thiên Dạ Xoa này.
Nháy mắt ma chủng được gieo, Tần Thiếu Phong cảm giác được từ trong cơ thể của Phi Thiên Dạ Xoa này truyền đến từng cỗ lực lượng tà ác khổng lồ, toàn bộ đều bị ma chủng Tần Thiếu Phong cắn nuốt, mà tình huống như vậy lại khiến Tần Thiếu Phong mừng rỡ, chiến khu phía nam này quả thực chính là phúc địa của Tần Thiếu Phong.
Chỉ một Phi Thiên Dạ Xoa cảnh giới nhất phẩm Thái Ất kim tiên, lực lượng tà ác ẩn chứa trong cơ thể quả thực còn nồng đậm cả trăm bình thường phàm nhân bình thường của tinh vực Bàn Cổ, như vậy ma tộc cảnh giới Thánh Hoàng, ma tộc cảnh giới Thần Đồ cùng với ma tộc càng cường đại hơn lực lượng tà ác ẩn chứa trong cơ thể sẽ lớn cỡ nào? Tần Thiếu Phong thập phần chờ mong.
Tuy rằng biết ở ma tộc nhất định sẽ rất có thu hoạch, nhưng Tần Thiếu Phong cũng không ngờ thu hoạch sẽ lớn như vậy, hiện tại đạo tâm chủng ma đại pháp đã tới cảnh giới phẩm thứ tám tầng thứ năm, muốn đề thăng thì cần lực lượng tà ác cực kỳ khổng lồ, Tần Thiếu Phong vốn cho rằng ma chủng Tần Thiếu Phong về sau tấn thăng sẽ rất khó khăn, nhưng hiện tại xem ra, là rất dễ dàng, vì thế Tần Thiếu Phong không hề do dự, trực tiếp thi triển đạo tâm chủng ma đại pháp, tinh thần dị lực khổng lồ phóng ra, trực tiếp bao phủ toàn bộ tinh cầu.
Từng chủng tử được gieo xuống, sau đó thì vận chuyển đạo tâm chủng ma đại pháp, từng cỗ lực lượng tà ác khổng lồ truyền về phía Tần Thiếu Phong.
Thế giới sao lại đẹp vậy nhỉ? Tần Thiếu Phong vừa cắn nuốt vừa tự nói, mà theo cắn nuốt từng cỗ lực lượng tà ác, ma chủng Tần Thiếu Phong không ngừng lớn mạnh, chỉ có điều cách đột phá phẩm cấp vẫn còn rất xa, có điều Tần Thiếu Phong lại mười phần tin tưởng, rất nhanh sẽ có thể khiến đạo tâm chủng ma đại pháp đột phá phẩm cấp.
Có lực lượng tà ác của Phi Thiên Dạ Xoa trong toàn bộ tinh cầu, Tần Thiếu Phong không cần cắn nuốt ma khí chung quanh nữa, sau khi tản ma khí khi, Tần Thiếu Phong xuất hiện trước mặt đám người Phi Thiên Dạ Xoa đại ca, mà Phi Thiên Dạ Xoa đại ca lập tức phủ phục trong không trung, cung kính nói với Tần Thiếu Phong: Chủ nhân Tôn kính, nô bộc của ngài xin thỉnh an ngài.
Tần Thiếu Phong cười cười, trong lòng Phi Thiên Dạ Xoa hắc ám vô cùng, rõ ràng cực kỳ oán hận mình, nhưng lại cung kính với mình như vậy, có thể thấy được tâm cơ lợi hại cỡ nào, nếu ở chiến khu phía đông, tương lai nhất định sẽ trở thành kiêu hùng một phương, chỉ có điều bên trong ma tộc này thì chỉ là một tồn tại cực kỳ bình thường mà thôi.
Không để ý đến nội tâm của Phi Thiên Dạ Xoa này thế nào, đã bị gieo chủng tử thì ngươi sẽ không có lực lượng phản kháng, sinh tử đều ở trong một ý niệm của Tần Thiếu Phong, mà Tần Thiếu Phong thì trực tiếp ra lệnh cho hắn dẫn theo thủ hạ bắt đầu chinh phục tinh cầu kế tiếp.
Tần Thiếu Phong dù sao cũng là nhân tộc, chinh chiến tứ phương vẫn phải có người phát ngôn.