Cái này thật đúng là buồn ngủ gặp chiếu manh, chẳng lẽ số mệnh của mình còn chưa dùng hết? Trong lòng Tần Thiếu Phong hưng phấn thầm nghĩ, hắn biết số mệnh của mình ở thời điểm phi thăng Đại Thế Giới, đã hoàn toàn dung nhập đến trong giới tinh nhiều như cát sa mạc kia trong cơ thể hắn, cho nên tại dưới tình huống như vậy, Tần Thiếu Phong cho rằng số mệnh của mình đã không còn, về sau sẽ không có chuyện tốt gì đều bị mình gặp nữa, điều này làm cho Tần Thiếu Phong đi tới Đại Thế Giới luôn đều là tu luyện đóng vững đánh chắc.
Nhìn Khấp Huyết sơn cao vạn trượng, vắt ngang đông tây ở biên cương phía bắc Đại Bàn vương triều trước mắt, trong lòng cảm thán một trận, đây thật đúng là địa phương tốt, vì thế liền muốn hướng về bên trong đi đến, mà nhìn thấy Tần Thiếu Phong muốn đi vào Khấp Huyết sơn, chính là đem bọn A Đại cùng A Nhị doạ sợ, vội vàng ngăn cản Tần Thiếu Phong, A Đại nói với Tần Thiếu Phong: “Ôi thiếu gia, tiểu tổ tông của ta, ngài ở bên ngoài nhìn xem cũng được rồi, chúng ta không đi vào không được sao?”.
Trong Khấp Huyết sơn này nguy hiểm trùng trùng, trên cơ bản nếu không có tu vi trên cảnh giới Thánh Tông là rất khó chống đỡ vô cùng vô tận ma khí kia, hơn nữa cho dù là cao thủ cảnh giới Thánh Tông cũng không thể xâm nhập thời gian quá dài, bởi vì ma khí vô cùng vô tận kia có thể ăn mòn thánh lực, một khi thánh lực trong cơ thể tiêu hao sạch sẽ, như vậy cũng liền nguy hiểm rồi.
Hơn nữa không riêng gì ma khí ăn mòn, trong ma khí kia còn có vô cùng vô tận ma đầu, không ngừng công kích người tiến vào Khấp Huyết sơn, cho nên tại dưới tình huống như vậy, trên cơ bản toàn bộ cao thủ tiến vào Khấp Huyết núi, đều là sẽ ở bên bờ ngắt lấy một ít Huyết Quyết hoa bình thường nhất liền sẽ rời khỏi, nếu không, rất có thể liền sẽ đem mạng đặt vào.
Mà bọn Tần Thiếu Phong đoàn người này, thực lực mạnh nhất cũng chỉ là Hương Ngưng, mà Hương Ngưng cũng chẳng qua là cảnh giới Thánh Tông nhất giai, thật sự không tính là đại cao thủ gì, cho dù chính nàng tiến vào Khấp Huyết sơn này cũng không kiên trì được thời gian dài bao nhiêu, lại càng không cần nói còn phải mang theo bọn Tần Thiếu Phong những người này đi vào.
Tần Thiếu Phong nghe xong A Đại nói, cười nói với A Đại: “Đến nơi này sao có thể không vào, A Đại, A Nhị các ngươi bảo vệ tốt Nguyệt Nhi, Hương Ngưng ở chỗ này chờ ta, ta vào xem chút liền đi ra, yên tâm, ta không có việc gì.” Tần Thiếu Phong cũng biết thực lực bọn A Đại, A Nhị không có biện pháp đi vào, huống hồ bí mật của mình cũng không thể để cho bọn họ biết.
A Đại nghe xong Tần Thiếu Phong nói, lập tức liền muốn phản đối, mà Tần Thiếu Phong lại giành trước khoát tay áo, nói với A Đại: “Ngươi không cần phải nói, ta đã quyết định, ta là công tử, các ngươi phải nghe ta. Yên tâm, ta nói không có chuyện gì thì sẽ không có chuyện, các ngươi liền ở nơi này chờ ta, Hương Ngưng, trông coi kĩ bọn họ.” Bởi vì thực lực Hương Ngưng mạnh nhất, cho nên Tần Thiếu Phong tự nhiên là đem chuyện này giao cho Hương Ngưng.
Rất nhiều tu sĩ đại nạn buông xuống đều sẽ tới nơi này hái lấy Huyết Quyết hoa, cho nên tại dưới tình huống như vậy, tự nhiên là các loại người đều có, Hương Ngưng tuy chỉ là Thánh Tông nhất giai, không tính là đại cao thủ gì, nhưng mà chỉ cần không chủ động trêu chọc người khác, vẫn có thể tự bảo vệ mình, mà dặn dò xong rồi, Tần Thiếu Phong lắc mình liền bắn vào trong Khấp Huyết sơn.
Đợi bóng người Tần Thiếu Phong chợt lóe rồi biến mất, A Đại nhất thời liền sốt ruột hẳn lên, cũng muốn vọt vào theo, mà Hương Ngưng lại ngăn trở A Đại, nói với A Đại: “A Đại, tin tưởng hắn đi, hắn không phải người lỗ mãng, nếu hắn nói không có việc gì, thì sẽ không có chuyện, chúng ta chỉ cần chờ hắn trở về là được rồi.”.
Nghe xong Hương Ngưng nói, A Đại nhìn xa xa vô cùng vô tận ma khí cùng với ở trong đó bốc lên không ngớt vô số ma đầu, chỉ có thể thở dài một hơi, trên mặt tràn ngập lo lắng, đương nhiên, A Nhị cùng Nguyệt Nhi cũng là vẻ mặt tương tự, chẳng qua Hương Ngưng lại đối với Tần Thiếu Phong tràn ngập lòng tin, bởi vì từ một đoạn thời gian này tiếp xúc đến xem, Hương Ngưng đã xác định Tần Thiếu Phong tuyệt đối không phải loại người lỗ mãng, nếu chuyện không nắm chắc, hắn tuyệt đối sẽ không làm.
Thân hình Tần Thiếu Phong chợt lóe liền hướng về vô cùng vô tận ma khí phía trước bắn vào, trong nháy mắt liền bị vô cùng vô tận ma khí cắn nuốt, nhưng mà tiến vào ma khí, người bình thường đều phải dùng thánh lực chống cự ma khí ăn mòn, nhưng Tần Thiếu Phong đứng ở trong ma khí, mở ra hai tay, hít một hơi thật sâu, sau đó lầm bầm lầu bầu cảm khái nói: “Thật sự là hương vị làm cho người ta nhớ nhung.”.
Vậy mà hoàn toàn để mặc ma khí ăn mòn thân thể mình, một chút cũng không chống cự, mà ma khí quay cuồng kia vọt vào trong cơ thể Tần Thiếu Phong, lại đều bị Ma Chủng Tần Thiếu Phong cắn nuốt. Ma Chủng Tần Thiếu Phong đã thật lâu chưa ăn no nê, cho nên cho dù là ma khí này cũng không buông tha, Ma Chủng tru lên, điên cuồng cắn nuốt.
Ở bên bờ Khấp Huyết sơn còn chưa có ma đầu xuất hiện, Tần Thiếu Phong vì thế liền hướng về phía trước đi tới, mà sau khi đi vào Khấp Huyết sơn này, Tần Thiếu Phong mới phát hiện sự thần kỳ của Khấp Huyết sơn này, chỉ thấy trên sơn mạch khổng lồ này, thỉnh thoảng sẽ có máu tươi chảy ra, giống như là sơn mạch này bị thương, máu tươi kia chính là từ miệng vết thương của Khấp Huyết sơn chảy ra.
Huyết tinh khí dày đặc hỗn hợp ma khí không ngừng đánh vào Tần Thiếu Phong, chẳng qua đối với những cái này, Tần Thiếu Phong đều là ai đến cũng không từ chối, toàn bộ đều để cho Ma Chủng cắn nuốt vào, tuy rằng trong ma khí ẩn chứa năng lượng tà ác không nhiều lắm, nhưng mà vô cùng vô tận ma khí như vậy cũng đủ để cho Ma Chủng khôi phục một ít.
Mà theo Ma Chủng Tần Thiếu Phong khôi phục, từ trên Ma Chủng phóng ra vô cùng vô tận dục vọng, mà những dục vọng này sau khi bị thần hồn Tần Thiếu Phong cắn nuốt, cũng làm cho thần hồn Tần Thiếu Phong không ngừng khôi phục. Tần Thiếu Phong cứ như vậy rất nhanh hướng về bên trong đi tới, Khấp Huyết sơn này rất khổng lồ, hơn nữa đông tây không biết kéo dài bao nhiêu vạn dặm, Tần Thiếu Phong đi từng bước như vậy, tự nhiên là phải hao phí thời gian rất dài.
Chẳng qua bởi vì ma khí đối với Tần Thiếu Phong không có một chút ảnh hưởng, ngược lại còn có thể không ngừng gia tăng lực lượng của Tần Thiếu Phong, cái này làm cho Tần Thiếu Phong ở trong này như cá gặp nước, không ngừng xâm nhập, đương nhiên, một bên đi, Tần Thiếu Phong cũng phát hiện Huyết Quyết hoa, chỉ thấy Huyết Quyết hoa kia cỡ bàn tay, từng tầng lá cây hình tròn, đỏ như máu, giống như là một vũng máu, chẳng qua lại tản ra sinh cơ cường đại.
Tần Thiếu Phong nhìn thấy một đóa Huyết Quyết hoa này chỉ là rất bình thường rất bình thường, tựa như vừa mới vừa sinh trưởng ra, nếu không ở bên bờ, khẳng định là đã sớm bị ngắt lấy, Tần Thiếu Phong nhìn nhìn Huyết Quyết hoa này, lại không hái xuống, bởi vì Tần Thiếu Phong đã cảm giác ra, một đóa Huyết Quyết hoa này thật sự là vừa mới sinh trưởng ra, còn chưa có nhiều công hiệu, cho dù ăn cũng sẽ không tăng trưởng một năm tuổi thọ, cho nên liền không đi hái.
Tiếp tục hướng về bên trong đi tới, ma khí càng ngày càng đậm, đương nhiên, Tần Thiếu Phong cắn nuốt cũng càng thêm điên cuồng hẳn lên, Ma Chủng cùng thần hồn đều rất nhanh khôi phục lực lượng, mà ngay tại lúc này, từng tiếng rít vang lên ở trên đỉnh đầu Tần Thiếu Phong, lập tức một đám sương mù đen liền hướng về Tần Thiếu Phong đánh tới, mà bên trong một đoàn sương mù đen kia có hai điểm hào quang đỏ như máu, giống như là một đôi mắt.
Ma đầu! Chẳng qua lại là một ma đầu cấp bậc rất thấp, ngay cả hình thái cũng chưa tiến hóa ra, thấy một ma đầu như vậy hướng về mình lao tới, Tần Thiếu Phong há miệng, trực tiếp liền đem một con ma đầu này nuốt xuống, lập tức bị Ma Chủng Tần Thiếu Phong luyện hóa, đạt được lực lượng tà ác khiến cho Tần Thiếu Phong thoải mái rên rỉ một trận.
“Thực con mẹ nó thoải mái!” Tần Thiếu Phong sau khi cắn nuốt một con ma đầu này, phát hiện lực lượng Ma Chủng Tần Thiếu Phong khôi phục không ít, tuy rằng lực lượng Ma Chủng cùng thần hồn khôi phục, không thể đủ làm cho thánh lực của Tần Thiếu Phong gia tăng, nhưng mà lại có thể làm rất nhiều chuyện cho Tần Thiếu Phong, ít nhất có thể cho Tần Thiếu Phong thêm thủ đoạn giữ mạng, tự nhiên là làm cho Tần Thiếu Phong cảm thấy mười phần thoải mái.
Mà sau khi cắn nuốt một con ma đầu này, Tần Thiếu Phong kế tiếp gặp được ma đầu liền nhiều hẳn lên, đương nhiên, gặp được ma đầu cấp bậc cũng cao hẳn lên, rất nhiều đều đã ngưng tụ thành hình thái, chẳng qua đều là các loại bộ dáng dữ tợn xấu xí, Tần Thiếu Phong cũng lười đi xem, một đường đi, một đường cắn nuốt, không ngừng khôi phục lực lượng Ma Chủng cùng thần hồn.
Vốn bởi vì đi tới Đại Thế Giới, khiến cho lực lượng Ma Chủng cùng thần hồn của Tần Thiếu Phong bị áp chế đến cảnh giới thấp nhất, hơn nữa khiến cho Tần Thiếu Phong buồn bực nhất là sau khi tới Đại Thế Giới này, Ma Chủng cùng thần hồn tựa như không có loại uy thế ở Tiểu Thiên Thế Giới, cho nên hiện tại tất cả đều là cần bắt đầu lại.
Cũng may Ma Chủng cùng thần hồn còn, điều này làm cho Tần Thiếu Phong cho dù tu luyện lại cũng rất nhẹ nhàng, chỉ cần không ngừng cắn nuốt năng lượng tà ác là được, mà Khấp Huyết sơn này chính là phúc địa của Tần Thiếu Phong, chỉ là đến đây một lát thời gian như vậy, Tần Thiếu Phong cắn nuốt ma đầu khiến cho Tần Thiếu Phong cảm giác Ma Chủng cùng thần hồn đã khôi phục hơn một nửa lực lượng.
Đương nhiên, bởi vì uy thế Ma Chủng cùng thần hồn của Tần Thiếu Phong đã bị Đại Thế Giới này áp chế rất nhiều rất nhiều, cho nên cho dù khôi phục toàn bộ lực lượng, cũng không thể có uy lực vốn có như vậy ở Tiểu Thiên Thế Giới, chẳng qua chỉ cần có thể khôi phục là tốt rồi, chỉ cần Ma Chủng cùng thần hồn khôi phục, có thể giúp Tần Thiếu Phong rất nhiều rất nhiều.
Nhưng mà ngay tại thời điểm Tần Thiếu Phong cắn nuốt ma đầu hướng về phía trước đi tới, tại dải đất trung tâm nhất của Khấp Huyết sơn này, một cái lốc xoáy đỏ như máu đang chậm rãi chuyển động, mà ngay tại lúc này, một luồng ánh sáng trắng chợt lóe mà qua, lập tức một quả cầu ánh sáng thật lớn xuất hiện ở phía trên lốc xoáy kia, ở bên trong quả cầu ánh sáng có hơn mười cái bóng người, trên người mỗi người đều mặc một cái áo trắng, mà trên ngực bên trái lại thêu hai chữ “Trường sinh”, lại là đệ tử Trường Sinh Điện.
“Ài, nhiệm vụ nội viện thí luyện một lần này chúng ta xem như thất bại rồi.” Một đệ tử Trường Sinh Điện trong đó oán giận.