Đương nhiên, hình thái Thần Hỏa Phần Thiên có thể ngưng tụ ra rất nhiều, có thể theo tâm ý của Tần Thiếu Phong mà không ngừng biến hóa, hơn nữa Thần Hỏa Phần Thiên này tu luyện đến cảnh giới cao nhất, có thể trực tiếp đốt hủy toàn bộ một mảng không gian, mà tất cả địch nhân đều trong không gian đó cũng sẽ hóa thành hư vô.
Chỉ có điều hiện tại Tần Thiếu Phong mới là nhất phẩm Thần Tôn, cũng chỉ có thể ngưng tụ ra một đóa hỏa như vậy, mà một mảng cánh hoa sen vọt tới bốn năm người đang công kích Tần Thiếu Phong, cơ hồ không có bất kỳ trở ngại nào đã bắn vào trong cơ thể của mấy người kia, khiến cho công kích của mấy người kia toàn bộ đều yên lặng, ai nấy đừng đờ ra đó.
Người chung quanh nhìn Tần Thiếu Phong không ngờ sau khi trảm sát một nhất phẩm Thần Tôn vẫn có thể thi triển ra đại chiêu như vậy, trong lòng đều phát lạnh, mọi người có chủ ý với Tần Thiếu Phong đều kiềm chế, đợi xem kết cục của mấy người kia. Vào lúc này, rầm một tiếng, một người công kích Tần Thiếu Phong cả người phóng xuất ra hỏa diễm cuồn cuộn, hóa thành tro bụi, sau đó thì tiếng bang bang truyền đến, đó là kết cục của mấy người còn lại.
Nhìn thấy một màn như vậy, tất cả mọi người đều run sợ, có điều Tần Thiếu Phong lại không để ý, vung tay lên, thu lấy Hồng Mông tử khí và sinh mệnh nguyên hạch của mấy người kia, mà chỉ trong thời gian vài giây, Tần Thiếu Phong đã thu hoạch được hơn một ngàn vạn Hồng Mông tử khí, điều này khiến cho mọi người ở đây cực kỳ ghen tị, có điều không ai dám tiến lên nữa.
Những người Lúc trước cho rằng Tần Thiếu Phong dễ khi dễ đã hóa thành bụi bậm, tất nhiên là không có ai dám lấy thân ra thử, chỉ có điều vẫn có người hoài nghi thực lực hiện tại của Tần Thiếu Phong, dù sao liên tục trảm sát nhiều người như vậy, thần lực mà Tần Thiếu Phong còn lại cũng không nhiều lắm, nhưng không ai dám lên thử, vạn nhất Tần Thiếu Phong vẫn còn có thần lực thì sao?
Tần Thiếu Phong tất nhiên là nhìn thấy hết thần sắc của những người này, mà thần lực trong cơ thể Tần Thiếu Phong tất nhiên là không giảm bớt đi chút nào, mỗi lần thi triển xong đại chiêu thì Tần Thiếu Phong liền trực tiếp phá vỡ Hồng Mông đan để bổ sung thần lực, cho nên Tần Thiếu Phong có thể không kiêng nể gì thi triển đại chiêu, không cần lo lắng vấn đề tiêu hao thần lực.
Nhìn không ai dám đi lên nữa, trong lòng Tần Thiếu Phong thầm than đáng tiếc, đi tới phía trước hỏa nhi rồi nói: Hỏa nhi, chúng ta đi thôi chúng ta đi thôi, xem ra ở đây không còn gì chơi rồi. Nói xong thì kéo tay hỏa nhi đi ra ngoài, nhưng mà lúc này lại có người gọi Tần Thiếu Phong lại.
Vị bằng hữu này xin dừng bước, tại hạ có chuyện muốn thỉnh giáo. Một thanh âm từ trong đám người truyền đến, sau đó thì đám người tách ra, một công tử trẻ tuổi trông rất anh tuấn từ trong đó đi ra, một thân áo trắng, trong tay cầm một thanh chiết phiến, bên hông dắt tiểu ngọc, thoạt nhìn vô cùng tiêu sái, đi về phía Tần Thiếu Phong, mà phía sau công tử trẻ tuổi này thì có một lão già đi theo.
Tần Thiếu Phong ngừng chân, nhìn công tử trẻ tuổi đó, công tử này cũng nhất phẩm cảnh giới nhất phẩm Thần Tôn, không khiến Tần Thiếu Phong chú ý lắm, chỉ là lão già đi phía sau hắn lại dẫn tới sự chú ý của Tần Thiếu Phong, bởi vì lão già này không ngờ là Thần Vương tam thập lục phẩm!
Nhất phẩm Thần Tôn và tam thập lục phẩm Thần Vương tuy rằng chỉ hơn kém một phẩm cấp, nhưng sự chênh lệch lại cách biệt một trời, cho dù Tần Thiếu Phong đã tu luyện đến cảnh giới nhất phẩm Thần Tôn, tự nhận vô địch trong cảnh giới Thần Tôn, nhưng cũng không dám nói mình có thể vượt cấp đối chiến Thần Vương tam thập lục phẩm, bởi vì cho dù là mười Tần Thiếu Phong cũng không phải là đối thủ.
Mà phía sau công tử trẻ tuổi không ngờ là có một tam thập lục phẩm Thần Vương đi theo, có thể thấy được thân phận của công tử trẻ tuổi này khẳng định không tầm thường, cho nên trong lòng Tần Thiếu Phong cẩn thận hơn. Có điều nhìn công tử trẻ tuổi, trong lòng lại bật cười, công tử trẻ tuổi này tuy rằng thuật biến hóa cực kỳ lợi hại, người bình thường nhìn không thấu, nhưng dưới kiến dục ma đầu của Tần Thiếu Phong thì không có gì che giấu được cả.
Công tử trẻ tuổi này kỳ thật là một, điều này khiến cho Tần Thiếu Phong cũng thấy an ủi, nếu không nhìn thấy nam nhân anh tuấn như vậy, Tần Thiếu Phong thực sự sẽ ghen tị! Tần Thiếu Phong cười bảo: Không biết ngươi có chuyện gì? Nếu giống như những người đó cũng cũng muốn hỏi nơi này đã xảy ra gì thì không cần hỏi, bởi vì ta cũng không biết, ta tới đây sớm hơn các ngươi cũng không nhiều, hơn nữa có nhiều hỏa thú như vậy, với chút thực lực của ta cũng không dám tới gần.
Lời nói của Tần Thiếu Phong tất nhiên là thật, bởi vì Tần Thiếu Phong hiện tại chỉ có cảnh giới nhất phẩm Thần Tôn, mà hỏa thú tụ tập đến đây, thấp nhất cũng có cảnh giới Thần Vương, tất nhiên Tần Thiếu Phong không thể đối phó.
Công tử Trẻ tuổi cũng cười cười, sau đó nói: Tại hạ Hoàng Phủ Minh Nguyệt, muốn kết giao bằng hữu với ngươi, không biết ngươi có nguyện ý không? Nghe thấy tên của Hoàng Phủ Minh Nguyệt, tất cả mọi người ở đây đều lộ ra thần sắc kinh ngạc, bởi vì trong vương triều Thánh Hỏa, chỉ có hoàng tộc mới có họ Hoàng Phủ, nói cách khác thì Hoàng Phủ Minh Nguyệt là hoàng tộc của vương triều Thánh Hỏa!
Tần Thiếu Phong! Nếu ngươi không chê thì ta đương nhiên nguyện ý. Tần Thiếu Phong báo ra tên của mình, người ta là tới kết giao, Tần Thiếu Phong tất nhiên là sẽ không cự tuyệt, rất thống khoái người ta, về phần mục đích của Hoàng Phủ Minh Nguyệt thì Tần Thiếu Phong cũng đã sớm đoán rồi, đơn giản chính là muốn mượn sức Tần Thiếu Phong mà thôi.
Thực lực Lúc trước Tần Thiếu Phong bày ra, trong cảnh giới nhất phẩm Thần Tôn khó có địch thủ, hơn nữa còn hơn nữa còn trẻ tuổi như vậy, tất nhiên là nhân tài hiếm có, thân là vương triều Thánh Hỏa hoàng tộc, Hoàng Phủ Minh Nguyệt gặp được một màn như vậy thì tất nhiên là sẽ có ý đồ muốn lôi kéo Tần Thiếu Phong, mà lời nói kế tiếp của Hoàng Phủ Minh Nguyệt đã chứng minh suy đoán của Tần Thiếu Phong.
Hoàng Phủ Minh Nguyệt gật đầu, rồi nói: Nói vậy Thiếu Phong huynh từ tên của tại hạ đã có thể đoán ra lai lịch của tại hạ, tại hạ cũng không quanh co lòng vòng, ta hy vọng Thiếu Phong huynh có thể gia nhập vương triều Thánh Hỏa, không biết ý của Thiếu Phong huynh như thế nào?
Đãi ngộ thế nào? Nếu tốt thì đương nhiên không có vấn đề. Tần Thiếu Phong cười bảo, Tần Thiếu Phong thực sự có tâm tư tới vương triều Thánh Hỏa, bởi vì vương triều Thánh Hỏa và vương triều Đỉnh Thiên là có lớn nhất mâu thuẫn, nếu lợi dụng tốt thì tuyệt đối là có lợi để Tần Thiếu Phong lật đổ vương triều Đỉnh Thiên.
Chỉ có điều lại không phải là bây giờ, mục tiêu lớn nhất của hiện tại hiện tại là muốn tu luyện, chỉ có thực lực cường đại mới là căn bản của tất cả, nếu không có thực lực cường đại, cho dù là lại có kế hoạch thì cũng là nói suông, đều sẽ không thực hiện được, cho nên hiện tại phải đề thăng thực lực đã.
Hoàng Phủ Minh Nguyệt mỉm cười, nói: Chỉ cần yêu cầu của Thiếu Phong huynh không phải quá phận thì ta tin vương triều Thánh Hỏa của chúng ta có thể thỏa mãn được. Hoàng Phủ Minh Nguyệt cũng không nói hết, để lại dưa địa, chính là muốn nhìn xem yêu cầu Tần Thiếu Phong đưa ra rốt cuộc là gì.
Tần Thiếu Phong nói: Tâm ý của Hoàng Phủ huynh đệ ta hiểu được, có điều ta bây giờ còn cần lịch lãm thêm một đoạn thời gian, chờ qua đoạn thời gian này rồi, ta nhất định sẽ tìm ngươi, ngươi thấy sao? Tần Thiếu Phong vẫn chưa hoàn thành mục đích tới Vẫn Hỏa Sơn, tất nhiên là sẽ không rời khỏi.
Hoàng Phủ Minh Nguyệt gật đầu, đối với kết quả như vậy, Hoàng Phủ Minh Nguyệt lại không dự đoán được, nếu người khác được vương triều Thánh Hỏa mời chào, làm sao còn có thể do dự, mà Tần Thiếu Phong thì không ngờ còn muốn lịch lãm, có điều Hoàng Phủ Minh Nguyệt cũng không có bởi vậy mà tức giận, Tần Thiếu Phong cũng không cự tuyệt nàng ta, như vậy vẫn có dư địa.
Được, tại hạ xin đợi tin lành của huynh huynh. Hoàng Phủ Minh Nguyệt nói, lập tức lật tay, một lệnh bài hình dạng hỏa diễm xuất hiện trong tay Hoàng Phủ Minh Nguyệt, sau đó đưa cho Tần Thiếu Phong, nói: Thiếu Phong huynh, đây là lệnh bài khách khanh của vương triều Thánh Hỏa ta, xin hãy nhận lấy, đến lúc đó ngươi tìm đến ta cũng tiện hơn một chút.
Nhìn lệnh bài trong tay Hoàng Phủ Minh Nguyệt, Tần Thiếu Phong cười cười rồi nhận lấy, Hoàng Phủ Minh Nguyệt vẫn chưa từ bỏ ý định, không ngờ lại lấy lệnh bài ra để trói buộc cho Tần Thiếu Phong, chỉ cần Tần Thiếu Phong tiếp lệnh bài, như vậy cũng sẽ bị khắc ấn ký của vương triều Thánh Hỏa, như vậy, Tần Thiếu Phong muốn gia nhập vương triều khác rất không dễ dàng.
Thấy Tần Thiếu Phong nhận lệnh bài, Hoàng Phủ Minh Nguyệt cười cười, lập tức xoay người ly khai, mà lão già đó cũng nhìn thoáng qua Tần Thiếu Phong rồi đi theo Hoàng Phủ Minh Nguyệt. Đảo mắt cái đã biến mất bên trong đám người, tiến vào sâu trong biển lửa vô tận, xem ra Hoàng Phủ Minh Nguyệt này cũng tới đây lịch lãm.
Sau khi nhận lấy lệnh bài, Tần Thiếu Phong kéo tay hỏa nhi đi sâu vào trong biển lửa, đám người tự động tách ra, không ai dám ngăn cản Tần Thiếu Phong, bọn họ không muốn kính dâng không công Hồng Mông tử khí và sinh mệnh nguyên hạch cho Tần Thiếu Phong.