Rất huyết tinh, rất tàn nhẫn, Tần Thiếu Phong nhìn thất một màn này thì trong lòng vô cùng rung động, đã sớm biết chiến khu phía tây khác với các chiến khu khác, ở đây quan niệm khôn sống mống chết, cường giả vi tôn đã ăn sâu vào trong xương cốt, chỉ cần thực lực của ngươi không mạnh bằng người khác, như vậy ngươi chính là con mồi, kết quả chỉ có một, đó chính là bị người ta nuốt.
Chỉ mấy ngụm mãnh hổ cực lớn đã bị con kiến cực lớn ăn hết, sau đó thì con kiến hướng ánh mắt về phía Tần Thiếu Phong, râu trên đầu xoay tròn, sau đó thì không ngờ là cánh bay đi. Nhìn thấy một màn như vậy, Tần Thiếu Phong lập tức trợn tròn cả mắt.
Bị coi thường, đây chính là coi thường trắng trợn, con kiến cảnh giới thập phẩm Thần Đồ không ngờ lại không thèm nhìn Tần Thiếu Phong cảnh giới nhất phẩm Thần Thánh? Điều này đối với Tần Thiếu Phong là đả kích cực lớn. Nếu bị người khác coi thường thì con mẹ nó thôi đi, nhưng bị một con kiến coi thường, Tần Thiếu Phong không chịu được.
Đương nhiên, ai bảo Tần Thiếu Phong thu liễm khí tức, như vậy, trước mặt con kiến kia, hắn cũng chỉ như một con sâu, chưa đủ để người ta nhét kẽ răng, cho nên tất nhiên là sẽ không để ý. Nhìn con kiến sắp bay đi, Tần Thiếu Phong quay người lại, trực tiếp biến ảo ra pháp cực lớn, hóa thành cự nhân vạn trượng.
Như vậy, con kiến cực lớn tất nhiên là trở nên cực kỳ nhỏ bé, lập tức Tần Thiếu Phong vươn tay ra, hút con kiến vào lòng bàn tay, nhìn con kiến cực lớn giãy dụa trong ở lòng bàn tay, Tần Thiếu Phong lúc này mới thư thái hơn, nói với con kiến: Nhìn thấy ngươi như vậy, ta thư thái hơn, về sau nếu gặp lại bản đại Tình Thánh, nhất định phải nhận ra, nếu không bản đại Tình Thánh sẽ tức giận hơn.
Nói xong Tần Thiếu Phong lật tay thả con kiến xuống, mà con kiến rung cánh, nhìn Tần Thiếu Phong, tựa hồ là cực kỳ sợ hãi, sau khi khôi phục tự do thì trực tiếp bay đi, tốc độ rất nhanh, trong nháy mắt đã biến mất.
Mà dưới sự bao phủ của tinh thần dị lực khổng lồ của Tần Thiếu Phong, biết trên tinh cầu này chỉ có con kiến này coi như là lợi hại, còn lại thì không có cường giả gì cả, cho nên Tần Thiếu Phong cũng không dừng lại ở đây lâu, thân hình chợt lóe rồi bay tới tinh cầu kế tiếp.
với thực lực hiện tại của Tần Thiếu Phong, thi triển tốc độ tới đến cực hạn, trực tiếp xuyên qua giữa hai tinh cầu hoàn toàn không có vấn đề gì, nếu dựa vào Chí Tôn Thần Môn, bỉ ngạn thuyền thì xuyên qua từng tinh vực cũng chỉ là chuyện vặt, có điều Tần Thiếu Phong hiện tại muốn du lịch ở chiến khu phía tây một chút, tất nhiên là không cần sử dụng thánh khí cao giai.
Bởi vì Tần Thiếu Phong vừa mới tiến vào lãnh thổ của chiến khu phía tây, tất nhiên là ở một số địa phương như thâm sơn cùng cốc, không có cường giả cũng là chuyện rất bình thường, Tần Thiếu Phong cũng không để ý, cứ như vậy dạo chơi, về sau từ chỗ một số thú tộc nghe được tinh vực hiện tại hắn đang ở là địa bàn của một hắc kim thử cảnh giới nhất phẩm Thần Tôn, mà lúc này tinh vực này đang triển khai kịch chiến với một tinh vực khác, về phần tinh vực khác đó thì nằm dưới sự thống trị của một con quang minh thánh tượng, mà quang minh thánh tượng kia cũng có cảnh giới nhất phẩm Thần Tôn.
Con chuột đánh nhau với con voi? Chuyện này Tần Thiếu Phong chưa thấy bao giờ, tất nhiên là vội vàng tới xem náo nhiệt, vì thế bay tới Lưu Kim Sơn Mạch mà hai bên đại chiến. Mà Lưu Kim Sơn Mạch này chính là một tòa sơn mạch cực lớn nằm ngang giữa hai tinh vực, sở dĩ hai bên phát sinh đại chiến cũng là để tranh đoạt ngọn núi này.
Từ tin tức mà Tần Thiếu Phong hỏi thăm được cho thấy, trong Lưu Kim Sơn Mạch này ẩn chứa một tòa mạch khoáng Vân văn kim, Vân văn kim này là thứ tốt để luyện chế binh khí, bên trong binh khí nếu gia nhập một khối Vân văn kim thì không chỉ có thể giảm bớt sức nặng của binh khí này mà lại có thể khiến binh khí sắc bén hơn.
Hơn nữa Vân văn kim này trong toàn bộ thú tộc cũng coi như là tài liệu cực phẩm, nếu đem đi đổi Hồng Mông đan thì cũng là con số cực kỳ khổng lồ, cũng chính vì vậy, quang minh thánh tượng và hắc kim thử mới đánh nhau, ai cũng muốn chiếm mạch khoáng Vân văn kim làm của riêng, cuối cùng thì bạo phát ra đại chiến như vậy.
Tần Thiếu Phong không có hứng thú với Vân văn kim, có điều đối với đại chiến của hắc kim thử và quang minh thánh tượng cũng cực kỳ cảm thấy hứng thú, vì thế tới Lưu Kim Sơn Mạch giữa hai tinh vực, Tần Thiếu Phong cảnh giới nhất phẩm Thần Thánh, thu liễm khí tức tất nhiên là không ai có thể phát hiện ra Tần Thiếu Phong.
Nhìn Lưu Kim Sơn Mạch cực lớn bồng bềnh trong hư không, ước chừng kéo dài qua một tinh vực, mà trên sơn mạch cực lớn lấp lánh kim quang, Vân văn kim ẩn chứa trong đó thật sự là rất khổng lồ.
Tần Thiếu Phong ngồi xếp bằng trên một đỉnh núi nhỏ của sơn mạch, nhìn phía trước Lưu Kim Sơn Mạch có phương trận của hai phía, một phía do một con chuột đen cảnh giới nhất phẩm Thần Tôn cầm đầu, phía sau là đám mãnh thú hổ báo sài lang, thực lực cũng đều không tồi, uy phong lẫm lẫm, khí thế thập phần sung túc.
Con chuột đen này to chừng trăm trượng, nằm trong hư không, bốn móng vuốt cực kỳ sắc bén, cái đuôi sau lưng dài trượng, không ngừng đong đưa, mỗi một lần hạ xuống đều khiến hư không chung quanh chấn động không thôi. Mà một thân hắc mao trên người hắc kim thử này lấp lánh sáng, khiến cho con chuột này thoạt nhìn cũng không xấu xí xấu xí ngược lại còn có một chút thần tuấn.
Mà đối diện hắc kim thử này là một con quang minh thánh tượng đồng dạng cao trăm trượng, quang minh thánh tượng này cả người đều là màu trắng, giống như là bạch ngọc, tứ chi giống như bốn cái cột trống trời đứng trong hư không, cái mũi dài không ngừng cuốn động, phát ra hơi thở ầm ầm, mà hai cái ngà có thể đâm thủng thương khung thì lấp lánh hàn quang.
Hắc kim thử, Lưu Kim Sơn Mạch này ở lãnh thổ của bổn tọa, là thuộc về bổn tọa, ngươi mau mau thối lui, như vậy bổn tọa có thể tha cho ngươi một mạng, nếu không thì đừng trách bổn tọa vô tình! Quang minh thánh tượng gầm lên với hắc kim thử, đồng thời cái mũi cực lớn quất một cái, trực tiếp quất nát một mảng hư không.
Hắc kim thử nghe vậy thì cười hắc hắc, lập tức nói: Đại xuẩn tượng à đại xuẩn tượng, lão tử đã sớm nói với ngươi rồi, Lưu Kim Sơn Mạch này ở bên lão tử so với ở bên ngươi thì nhiều hơn một tấc, tất nhiên là thuộc về lão tử, ngươi muốn nó thì không thể đâu, người khác sợ ngươi chứ lão tử thì không sợ đâu.
Quang minh thánh tượng là gia tộc khá khổng lồ trong thú tộc, có huyết mạch cực kỳ mạnh mẽ, nhưng hắc kim thử cũng như vậy, huyết mạch của hắc kim thử nhất tộc không hề kém quang minh thánh tượng gia tộc, huống hồ với thực lực của hai bọn họ, hắc kim thử tất nhiên là không có lý do gì để sợ quang minh thánh tượng.
Quang minh thánh tượng nghe vậy thì hét lớn một tiếng, sau đó nói: Hắc kim thử, ngươi đây là không biết xấu hổ, nếu như vậy thì đừng trách bổn tọa xuất thủ vô tình, chết cho bổn tọa! Nói xong, quang minh thánh tượng trực tiếp một cước đạp về phía trước.
Lực lượng nhục thân của quang minh thánh tượng nhất tộc có ưu thế cực lớn, một cước này đạp xuống, lực lượng khổng lồ trực tiếp đạp vỡ hư không, mà cái chân voi tráng kiện thì trực tiếp giẫm xuống đầu hắc kim thử, đối mặt với một kích này của quang minh thánh tượng, hắc kim thử cũng không trốn tránh, đuôi cực lớn sau lưng trực tiếp quất về phía trước.
Hai người ở hình thể đều khổng lồ như nhau, hơn nữa lực lượng nhục thân của gia tộc hắc kim thử cũng không hề kém quang minh thánh tượng gia tộc, cái đuôi cực lớn lập tức quất nát một mảng hư không, hơn nữa tới thẳng đùi của quang minh thánh tượng, bộp một tiếng, chân voi và đuôi chiêu va chạm với nhau.
Năng lượng bạo phát ra, dưới một kích này, quang minh thánh tượng và hắc kim thử đều lui một bước đánh về phía, sau đó hai người đều nhìn đối phương, sau đó thì đánh về phía đối phương, đại chiến với nhau. Quang minh tượng bằng vào ngà voi, chân của mình không ngừng tiến công hắc kim thử, mà hắc kim thử cũng không cam lòng yếu thế, móng vuốt sắc bén và cái đuôi dài không ngừng phóng ra, đánh túi bụi với quang minh thánh tượng.
Tần Thiếu Phong ngồi xếp bằng trên núi nhỏ của Lưu Kim Sơn Mạch, nhìn hắc kim thử và quang minh thánh tượng đang đại chiến, tinh thần dị lực khổng lồ bao phủ hai bên, tự tin tra xét phương thức chiến đấu của thú tộc. Khi Tần Thiếu Phong vừa tấn thăng Thánh Hoàng đã gặp thú tộc, lần đó là bò cạp đỏ thẫm xông vào Bàn Cổ tinh vực, cuối cùng chết dưới thiên diễn cửu đạp của Tần Thiếu Phong.
Mà Tần Thiếu Phong phát hiện thú tộc ở thời điểm chiến đấu trên cơ bản đều sử dụng lực lượng nhục thân, nhưng trong cơ thể bọn họ lại ẩn chứa năng lượng khổng lồ, chỉ là năng lượng đó khác với lực lượng quy tắc, điều này khiến cho Tần Thiếu Phong rất tò mò, cẩn thận quan sát.
Quang minh thánh tượng và hắc kim thử đại chiến lâu như vậy, hai bên đều đầy vết thương, trên người quang minh thánh tượng bị hắc kim thử cào rách mấy chỗ, máu tươi không ngừng chảy ra, mà hắc mao trên người hắc kim thử cũng có vài khối bị quang minh thánh tượng kéo xuống, có thể thấy được trận đại chiến này không ai chiếm được tiện nghi.
Có điều đại chiến đến mức như vậy, dừng tay giảng hòa hiển nhiên là không thể, kế tiếp mới là diễn chính.