Có điều Tần Thiếu Phong thì không, nhìn Ma Hổ Thần Vương bị rụng đầu, lại khống chế thần kiếm trảm sát nguyên linh còn tồn tại của Ma Hổ Thần Vương, tiếp theo là thì vươn tay ra, hắc khí vô cùng trào ra, cắn nuốt năng lượng ẩn chứa trong thân hình khổng lồ của Ma Hổ Thần Vương, còn có ước chừng hơn một triệu Hồng Mông tử khí đều bị Tần Thiếu Phong cắn nuốt.
Thu hoạch cực lớn Như vậy khiến cho Tần Thiếu Phong vô cùng hài lòng, hắn lúc trước đã dùng Đạo Diễn Thánh Hỏa để tu luyện chiến thiên đấu địa đại pháp tới cảnh giới phẩm thứ chín tầng thứ năm, đủ để duy trì cho Tần Thiếu Phong đề thăng thần lực tới nhị thập phẩm Thần Vương, nhưng Tần Thiếu Phong không tấn thăng, vì muốn mang Hồng Mông tử khí về tinh vực Bàn Cổ.
Mà hiện tại thì không cần tiết kiệm như vậy nữa, có Hồng Mông tử khí của Ma Hổ Thần Vương, Tần Thiếu Phong hoàn toàn có thể tăng lên tới nhị thập phẩm Thần Vương, đồng thời cũng có đủ Hồng Mông tử khí để mang về tinh vực Bàn Cổ.
Tần Thiếu Phong vung tay lên, thu lại thần kiếm, lúc này thân hình khổng lồ của Ma Hổ Thần Vương đã toàn bộ bị cắn nuốt, không lưu lại một chút dấu vết nào, mà lúc này, Thiên Quỷ Thần Vương một cái giật mình, nhìn Tần Thiếu Phong với vẻ bất khả tư nghị, hai mắt lóe ra hàn quang, nói với Tần Thiếu Phong: Ngươi không ngờ lại giết được Ma Hổ Thần Vương? Ngươi chết chắc rồi, chết chắc rồi, Vũ Mục đại nhân sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu!
Vũ Mục? Tần Thiếu Phong nghe thấy cái tên này thì trong lòng cũng giật nảy, có điều vẫn không để ở trong lòng. Danh đầu của Vũ Mục này Tần Thiếu Phong cũng có nghe nói qua, bởi vì Vũ Mục này không chỉ là thống soái của tất cả đại quân của vương triều Đỉnh Thiên, lại suất lĩnh tuần thiên vệ, quyền lực rất lớn, hơn nữa còn có tu vi nhất phẩm Thần Đế, là một nhân vật cái thế.
Có điều Tần Thiếu Phong cũng không sợ, bởi vì Tần Thiếu Phong không chỉ có mấy nhất phẩm Thần Đế che chở, mà còn có cả tiểu la lị bên cạnh, có lực lượng bảo hộ như vậy, Tần Thiếu Phong còn sợ ai! Đương nhiên, dựa vào người khác bảo hộ thì không phải tính cách của Tần Thiếu Phong, cho nên Tần Thiếu Phong sẽ đề thăng thực lực của mình.
Mà muốn đề thăng thực lực, Hồng Mông tử khí là ắt không thể thiếu, cho nên Tần Thiếu Phong nghe thấy lời nói của Thiên Quỷ Thần Vương thì hừ lạnh một tiếng rồi nói: Ta có chết hay không thì đó là chuyện sau này, có điều ta biết ngươi hiện tại khẳng định phải chết phải chết Ngoan ngoãn dâng ra Hồng Mông tử khí của ngươi, nếu không thì ngươi sẽ còn chết thảm hơn con hổ ngu kia!
Ha ha, tiểu tử, ngươi thật đúng là cuồng vọng quá mức, ngươi cho rằng ngươi giết Ma Hổ Thần Vương thì nhất định có thể giết được ta sao ư? Thiên quỷ phụ thân, vạn ma thí thần! Thiên Quỷ Thần Vương cười ha ha rồi lập tức thi triển ra một chiêu cường đại nhất, thần lực trong cơ thể tuôn ra, một con thiên quỷ quỷ khí dày đặc bắt đầu từ từ trong cơ thể hắn chui ra, sau đó lao thẳng tới chỗ Tần Thiếu Phong.
Trong cơ thể Thiên Quỷ Thần Vương nuôi dưỡng một con lệ quỷ, chính là được Thiên Quỷ Thần Vương chọn lửa kỹ càng, có sát khí và oán khí khôn cùng, sau đó thì không ngừng bồi dưỡng, cắn nuốt rất nhiều nguyên linh của cường giả, trưởng thành tới cảnh giới thiên quỷ này, dùng để đối địch, uy lực cực lớn.
Mà thiên quỷ này quả thực vô khổng bất nhập, đối thủ cường đại cỡ nào cũng có thể bị thiên quỷ này chui vào người! Hơn nữa một khi bị thiên quỷ chui vào người, như vậy tâm ma sẽ sinh ra, đủ loại tâm ma không ngừng quấy nhiễu đối thủ của Thiên Quỷ Thần Vương, cuối cùng khiến cho tẩu hỏa nhập ma, thần lực trong cơ thể mất khống chế rồi nổ tan xác mà chết.
Tần Thiếu Phong ngay lập tức đã nhận ra tác dụng của thiên quỷ này, trực tiếp truyền âm cho tiểu la lị, bảo tiểu la lị lần này không cần nhúng tay, sau đó thì tùy ý để thiên quỷ đó đánh tới mình, tiếp theo là thì chui vào bên trong thân thể của Tần Thiếu Phong, Thiên Quỷ Thần Vương thấy một màn này thì phá lên cười.
Tiểu tử, bị thiên quỷ của ta phụ thể, ngươi chịu chết đi! Thiên Quỷ Thần Vương cười ha ha, mà Vũ Văn Bạch Sương các nàng nghe thấy vậy cũng cực kỳ lo lắng, ai nấy thi triển ra binh khí, muốn liều mạng với Thiên Quỷ Thần Vương, chỉ có điều các nàng đều phát hiện mình không ngờ là không thể động đậy.
Vũ Văn Bạch Sương các nàng tất nhiên là cực kỳ lo lắng, có điều cũng không có cách nào, trong lòng mỗi người đều thề, chỉ cần Tần Thiếu Phong có việc gì thì các nàng tuyệt đối sẽ báo thù cho Tần Thiếu Phong! Chỉ là các nàng không biết, Tần Thiếu Phong lúc này đang vô cùng hưng phấn.
Sau khi Thiên quỷ đó chui vào trong người Tần Thiếu Phong, trong lòng Tần Thiếu Phong trào ra tâm ma vô cùng vô tận, nhưng mà Tần Thiếu Phong trực tiếp để thất tình lục dục ma đầu cắn nuốt, tâm ma là chất dinh dưỡng tốt nhất cho thất tình lục dục ma đầu lớn mạnh, theo sự không ngừng cắn nuốt, thất tình lục dục ma đầu không ngừng lớn mạnh, bắt đầu tiến hóa tới nhất phẩm ma đầu.
Lần trước Tần Thiếu Phong bế quan tu luyện, chính là vì thất tình lục dục ma đầu không đủ chất dinh dưỡng, mới khiến cho thất tình lục dục ma đầu không thể tấn thăng, không ngờ Thiên Quỷ Thần Vương này lại đưa đại lễ tới! Tần Thiếu Phong tùy ý để thiên quỷ đó quấy phá trong cơ thể mình, không phản kháng, để thiên quỷ này hấp dẫn ra toàn bộ tâm ma trong cơ thể Tần Thiếu Phong.
Thiên quỷ đó cũng có linh trí, vốn cho rằng Tần Thiếu Phong rất dễ đối phó, nhưng mà hiện tại phát hiện Tần Thiếu Phong có thể cắn nuốt tâm ma, đã sớm hoảng lên rồi, biết không phải là đối thủ của Tần Thiếu Phong, muốn rời khỏi thân thể của Tần Thiếu Phong, nhưng lại phát hiện hắn căn bản là không thể ly khai, vì thế kêu gào trong cơ thể Tần Thiếu Phong.
Có điều Tần Thiếu Phong chẳng buồn để ý, áp bức thiên quỷ này, cho tới lúc thất tình lục dục ma đầu tấn thăng tới cảnh giới nhất phẩm, ma chủng Tần Thiếu Phong trong đan điền trực tiếp tru lên một tiếng, cắn nuốt thiên quỷ đó. Tâm ma mà Thiên quỷ này câu dẫn ra là chất dinh dưỡng của thất tình lục dục ma đầu, nhưng thân mình của thiên quỷ này đối với ma chủng Tần Thiếu Phong mà nói lại là bổ.
Cho nên thiên quỷ này hoàn toàn không chút lãng phí cống hiến hết cho Tần Thiếu Phong, mà Thiên Quỷ Thần Vương có quan hệ chặt chẽ với thiên quỷ này trong nháy mắt thiên quỷ bị cắn nuốt, đã bị phản phệ, phun ra một ngụm máu tươi, nhìn Tần Thiếu Phong, vẻ mặt bất khả tư nghị, gầm lên: Ngươi đã cắn nuốt thiên quỷ? Điều đó không có khả năng! Không thể! Ngươi sao có thể cắn nuốt thiên quỷ? Bổn vương không tin!
Đám người Vũ Văn Bạch Sương Thấy một màn này thì lập tức mừng rỡ, vốn cho rằng Tần Thiếu Phong gặp nguy hiểm, không ngờ Tần Thiếu Phong chẳng những không gặp nguy hiểm, còn cắn nuốt thiên quỷ của Thiên Quỷ Thần Vương khiến cho khiến cho tu vi của Thiên Quỷ Thần Vương giảm xuống, thần lực cũng giảm xuống cảnh giới nhị thập phẩm Thần Vương.
Tần Thiếu Phong cười bảo: Chuyện không thể tin trên thế giới này nhiều lắm, nhưng ngươi không tin cũng không có nghĩa là sẽ không phát sih. Được rồi, nhiều lời với ngươi nữa, chịu chết đi! Nói xong Tần Thiếu Phong thi triển ra đại chiêu Thần Kiếm Đoạn Thiên, đồng dạng cũng quán chú hai mươi đợt thần lực rồi chém tới Thiên Quỷ Thần Vương.
Thiên Quỷ Thần Vương Mất đi thiên quỷ lập tức hoảng hốt, hắn tuy rằng không bị tiểu la lị áp chế thần lực, nhưng cũng cảm giác được mình không thể chống cự được thần kiếm này, xoay người muốn đào tẩu, nhưng mà không đợi hắn xoay người, thần kiếm đó đã trực tiếp bổ xuống hắn, giảo sát sạch sẽ nguyên linh.
Lại hơn một triệu Hồng Mông tử khí bồng bềnh trong thiên địa, Tần Thiếu Phong vung tay lên nhặt lấy, trong lòng vô cùng thỏa mãn, thu hoạch khổng lồ như vậy, là trước nay chưa từng có, Tần Thiếu Phong đoán rằng, cho dù để lại cho những người của tinh vực Bàn Cổ một bộ phận thì cũng đủ để đưa tu vi của Tần Thiếu Phong đẩy mạnh tới cảnh giới thập phẩm Thần Vương.
Về tới chiến hạm của mình, Tần Thiếu Phong cười tủm tỉm xoa đầu tiểu la lị, hôm nay nếu không có tiểu la lị hỗ trợ, Tần Thiếu Phong không có cách nào trảm sát được Ma Hổ Thần Vương, cũng không có cách nào thu hoạch được như vậy, cho nên tất nhiên là rất cảm tạ tiểu la lị.
Mà tiểu la lị được Tần Thiếu Phong xoa đầu cũng rất hưởng thụ, mỉm cười. Sau đó Tần Thiếu Phong nói: Được rồi, về nhà thôi! Nói xong thì khống chế chiến hạm bay tới tinh vực Bàn Cổ, mà khi cách tinh vực Bàn Cổ càng lúc càng gần, Tần Thiếu Phong càng khẩn trương hơn.
Tuy rằng nói mới rời khỏi sáu bảy năm, nhưng Tần Thiếu Phong lại cảm giác thời gian trôi qua rất dài, nỗi nhớ đối với Mặc Lãnh Tuyết các nàng cũng không thể áp chế được mà bừng lên.
Cuối cùng, Tần Thiếu Phong khống chế chiến hạm tới lãnh thổ của tinh vực Bàn Cổ, sau đó thì dẫn theo mọi người ra khỏi chiến hạm, vung tay lên, thu chiến hạm lại, Tần Thiếu Phong bay tới tinh vực Bàn Cổ, xuyên qua tam thập tam trọng thiên ngoại thiên, tiến vào tam thập lục trọng thiên, vẫn không ngừng lại, tiếp tục đi, tới tứ đại bộ châu của tiên giới, rồi tới Đại Tần đế quốc.
Tần Thiếu Phong đã cảm nhận được khí tức của Mặc Lãnh Tuyết các nàng, điều này khiến cho Tần Thiếu Phong lại khẩn trương, kích động, mà lúc này bọn người Mặc Lãnh Tuyết, Vũ Phi Nhi, Tuyết Giao đang ở bên trong phủ Thái tử của Đại Tần đế quốc, chờ Tần Thiếu Phong trở về, từ khi Tần Thiếu Phong đi, các nàng chính là ở chỗ này chờ, không rời khỏi một bước.
Phía trên phủ Thái tử của Đại Tần đế quốc, Tần Thiếu Phong nhìn xuống phía dưới, nhìn thấy người mà hắn nhớ nhung, trong lòng tất nhiên là rất cao hứng, mà nhìn thấy các nàng cũng nhớ mình như vậy, Tần Thiếu Phong thật sự là rất áy náy với Mặc Lãnh Tuyết các nàng, ngẫm lại cũng phải, Tần Thiếu Phong vì tiện tán gái, đã bỏ họ lại ở tinh vực Bàn Cổ, việc này thực sự là quá vô sỉ.
Nhưng mà Mặc Lãnh Tuyết các nàng không oán không hận, yên lặng chờ ngày Tần Thiếu Phong trở về!