Đệ nhị hoàng tử Lý Tinh nhìn Tần Thiếu Phong, không ra tay trước, mà quan sát Tần Thiếu Phong, có điều quan sát rất lâu, vẫn chỉ nhìn ra Tần Thiếu Phong có cảnh giới nhất phẩm Thần Vương, cho nên điều này khiến cho Lý Tinh đoán Tần Thiếu Phong nhất định là ỷ vào uy lực của thánh khí mới đánh trọng thương Lý Ngọc.
Thực lực của Lý Ngọc Lý Tinh biết rất rõ, Lý Ngọc có đế khí cao giai, cho dù là chính hắn muốn chiến thắng cũng cần hai ba chiêu mới được, cho nên Tần Thiếu Phong trên thực lực tuyệt đối không thể chiến thắng Lý Ngọc, chỉ có dựa vào thánh khí mới có khả năng, mà một nhất phẩm Thần Vương thúc dục thánh khí có thể đánh Lý Ngọc bị thương nặng, điều này khiến cho Lý Tinh càng thêm khẳng định thánh khí trong tay Tần Thiếu Phong rất bất phàm, cho nên nhất định phải lấy được tới tay.
Một khi có thánh khí như vậy, như vậy cho dù là đại hoàng tử cũng không thể là đối thủ của hắn, đến lúc đó trong Thiên đạo chi tử đại chiến, Lý Tinh hơn có thể tỏa sáng, sau khi tiến vào chiến khu Trung ương có thể đạt được lợi ích vô cùng.
Cho ngươi một cơ hội, giao ra thánh khí, chuyện trước kia bổn tọa có thể làm chủ bỏ qua, bằng không đừng trách bổn tọa không khách khí. Lý Tinh nói, bởi vì cố kỵ Tần Thiếu Phong có thánh khí, Lý Tinh lo nếu động thủ thì sẽ tổn thương tới mình, cho nên uy hiếp Tần Thiếu Phong, mà chỉ cần cần Tần Thiếu Phong giao ra thánh khí, như vậy sinh tử của Tần Thiếu Phong không phải là nằm trong tay hắn ư?
Tần Thiếu Phong nhìn Lý Tinh cùng với mấy hoàng tử của vương triều Đỉnh Thiên phía sau Lý Tinh, thấy tham dục trong mắt bọn họ, nói: Thánh khí chỉ có một kiện, các ngươi nhiều người như vậy, ta rốt cuộc phải đưa cho ai?
Đám người Lý Tinh cho dù biết đây là Tần Thiếu Phong đang châm ngòi, nhưng sự dụ hoặc của thánh khí thật sự là quá lớn, không chỉ Lý Tinh muốn thánh khí của Tần Thiếu Phong, các hoàng tử đi theo Lý Tinh cũng rất muốn, thực lực của bọn họ cũng không kém Lý Tinh là bao nhiêu, một khi thánh khí thánh khí, như vậy thực lực tuyệt đối sẽ vượt qua Lý Tinh.
Đương nhiên là cho bổn tọa! Tiểu tử, thức thời đi, mau giao ra thánh khí, đừng giở trò vặt với ta nữa, điều này đối với chúng ta là vô dụng! Lý Tinh nói, đồng thời cũng thích phóng ra khí tức khổng lồ, ép về phía Tần Thiếu Phong.
Có điều đối mặt với uy áp của Lý Tinh, Tần Thiếu Phong vẫn thản nhiên như không, vẫn đứng ở đó, lập tức tâm thần khẽ động, thần sơn xuất hiện trên đỉnh đầu mọi người, điều này khiến cho ánh mắt của đám người Lý Tinh lập tức tụ tập lên thần sơn, Lý Tinh dẫn đầu chộp tới thần sơn.
Những hoàng tử Lúc trước không nói gì, thấy Lý Tinh động thủ, lúc này, cuối cùng cũng không kiềm chế được, cũng đều xuất thủ, choppj tới thần sơn, mà nhìn thấy các hoàng tử khác cũng xuất thủ, Lý Tinh lập tức giận dữ gầm lên: Các vị hoàng, chẳng lẽ các ngươi thật sự muốn làm khó ta ư?
Lý Tinh gầm lên, đồng thời cũng thích phóng ra toàn bộ thần lực khí tức trong cơ thể, lập tức toàn bộ đại điện đều lắc lư kịch liệt, mà các hoàng tử khác cảm nhận được thần lực cuồng bạo của Lý Tinh thì đều khựng lại, mà trong nháy mắt này, bàn tay to của Lý Tinh đã chộp lên trên thần sơn.
Mà lúc này, Lý Tinh hét thảm một tiếng, lập tức mọi người thấy cánh tay phải của Lý Tinh toàn bộ đều nổ tung, hóa thành huyết vụ! Nhìn thấy một màn như vậy, các hoàng tử khác lúc trước muốn tranh đoạt thần sơn trong lòng rùng mình, may mà mình không xuất thủ, có điều trong lòng cũng vui sướng khi người gặp họa.
Thần sơn ngay cả đế khí cao giai Đại Hoang Ấn cũng có thể đập nát, huống chi là cánh tay của Lý Tinh, mà Lý Tinh bị thương nặng lập tức phẫn nộ, vận chuyển thần lực, cánh tay phải đã mất đi lại khôi phục, sau đó thì lật tay, một cây phương thiên họa kích xuất hiện trong tay hắn, trực tiếp bộc phát ra thần lực, đâm tới Tần Thiếu Phong.
Trogn măt Lý Tinh, mình bị thần sơn làm vỡ nát cánh tay, mất hết mặt mũi đó chính là bởi vì Tần Thiếu Phong, cho nên chỉ có trảm sát Tần Thiếu Phong, mới có thể rửa nhục! Hơn nữa trảm sát Tần Thiếu Phong, thần sơn đó sẽ thành vật vô chủ, cũng tiện lấy hơn.
Phương thiên họa kích này cũng là đế khí cao giai, uy lực cực kỳ cường đại, so với Đại Hoang Ấn thì không kém chút nào, sau khi nhận được toàn bộ thần lực của Lý Tinh, uy lực tất nhiên là đạt tới cực hạn, phương thiên họa kích lóe ra hàn quang, đâm tới ngực Tần Thiếu Phong.
Mà lúc này, thần sơn đó bỗng nhiên hạ xuống, trực tiếp nện lên phương thiên họa kích, lập tức đế khí cao giai phương thiên họa kích bị đạp nát, sau đó bị thần sơn cắn nuốt. Lý Tinh cũng giống Lý Ngọc, bị phản phệ, há miệng phun ra máu tươi.
Nhìn thấy một màn này, các hoàng tử ở đây đều ngây ngẩn cả người, bọn họ không ngờ Tần Thiếu Phong lợi hại là như vậy, ngay cả Lý Tinh cũng không phải là đối thủ, phải biết rằng trong các hoàng tử được trọng điểm bồi dưỡng của thế này, thực lực của Lý Tinh xếp thứ hai, trừ kém đại hoàng huynh của bọn họ ra thì không ai là đối thủ của Lý Tinh, nhưng mà hiện tại Tần Thiếu Phong lại thoải mái đả bại Lý Tinh, khiến cho bọn họ chút không thể tiếp nhận được.
Đương nhiên, những hoàng tử này không biết, Tần Thiếu Phong nhìn thì thoải mái, kỳ thật cũng đang giả vờ, Lý Tinh này dù sao cũng là thập ngũ phẩm Thần Đế, hơn nữa phương thiên họa kích đó, Tần Thiếu Phong cũng hao hết thần lực mới bằng vào sức của thần sơn đập vỡ phương thiên họa kích, Lý Tinh bị thương nặng, mà bởi vì Tần Thiếu Phong có vô cùng vô tận Hồng Mông đan, thần lực trong nháy mắt đã khôi phục, lúc này mới thoạt nhìn rất thoải mái.
Lý Tinh bị phản phệ, ói ra một ngụm máu tươi, thần lực còn lại trong cơ thể không ngừng nhộn nhạo, huyết khí không ngừng quay cuồng, một kích này đối với hắn mà nói thì cực kỳ nghiêm trọng, mà nhìn Tần Thiếu Phong đối diện, lại phát hiện Tần Thiếu Phong vẫn nhàn nhã đứng đó, điều này khiến cho hai mắt Lý Tinh lập tức co rút lại.
Tuy rằng phóng đoán sai lầm thực lực của Tần Thiếu Phong, nhưng sau khi Tần Thiếu Phong đỡ một kích liều mạng của mình, không ngờ vẫn tự tại như vậy, hơn nữa giống như cũng đều không tiêu hao thần lực, điều này khiến cho Lý Tinh có chút hoài nghi hai mắt của mình đã xảy ra vấn đề, đương nhiên, hắn là tuyệt đối sẽ không thừa nhận Tần Thiếu Phong lợi hại hơn so với mình.
Tần Thiếu Phong cũng không để ý đến ánh mắt của đám người Lý Tinh, tâm thần khẽ động, lập tức thu hồi thần sơn, nói: Chư vị hoàng tử, nếu không có chuyện gì thì ta đây muốn về. Nói xong muốn xoay người đi ra ngoài, nhưng mà vừa mới quay người thì hai mắt co rút lại, trong lòng run lên, bởi vì phía sau hắn không ngờ có một người.
Phải biết rằng Tần Thiếu Phong có thập bát phẩm thất tình lục dục ma vương, năng lực cảm ứng chung quanh không biết cường hãn cỡ nào, nhưng người này không ngờ có thể vô thanh vô tức, khiến Tần Thiếu Phong không có một chút cảm giác nào, đây là tu vi gì? Mà người này đến thế nào?
Lý Bàn, Lý Ngọc, Lý Tinh bọn họ nhìn thấy Tần Thiếu Phong kiêu ngạo như vậy, không ngờ đả thương bọn họ rồi còn muốn đi, lập tức trong lòng lửa giận ngút trời, nhưng mà khi nhìn thấy người đó bỗng nhiên xuất hiện, bọn họ ai nấy đều kinh hỉ, Lý Tinh lập tức hô: Vũ Mục đại nhân, mau bắt giữ người này, hắn vũ nhục Đỉnh Thiên hoàng thất ta, tội đáng chết vạn lần!
Thì ra người đến là Vũ Mục đại nhân của vương triều Đỉnh Thiên, là thống soái toàn bộ đại quân của vương triều Đỉnh Thiên, hơn nữa trực tiếp quản hạt tuần thiên vệ, phụ trách an nguy cho hoàng thất của Đỉnh Thiên, cho nên đám người Lý Tinh tranh đấu với người ta, Vũ Mục này đã sớm nhìn thấy, chỉ là khi Tần Thiếu Phong muốn đi mới mới xuất hiện.
Tần Thiếu Phong nhìn nam tử trung niên anh tuấn một thân áo đen, dáng người thon dài cân xứng, thoạt nhìn chỉ có bốn mươi tuổi này, trong lòng rung động, đây là Vũ Mục trong truyền thuyết ư? Cảm thụ được khí tức trên người Vũ Mục đại nhân, Tần Thiếu Phong phát hiện Vũ Mục đại nhân này có thực lực nhất phẩm Thần Đế đỉnh phong, hơn nữa tùy thời đều có thể tấn thăng đến cảnh giới Thần Thánh, có thể thấy được thực lực của Vũ Mục đại nhân này cường hãn cỡ nào.
Bởi vì biết chức trách của Vũ Mục, cho nên khi Tần Thiếu Phong biết người trước mắt là Vũ Mục thì trong lòng liền đề phòng, hắn tuy rằng tự tin có thể chiến thắng đám người Lý Tinh, nhưng đối mặt với Vũ Mục đại nhân, Tần Thiếu Phong thực sự không chắc, cho dù là hắn dùng tất cả thủ đoạn cũng đều không được, chênh lệch trên thực lực bày ra đó, cho dù là thủ đoạn nhiều tới mấy cũng vô dụng.
Lưu lại thánh khí rồi tự sát tạ tội! Vũ Mục đại nhân nghe thấy lời nói của Lý Tinh thì thản nhiên nhìn Tần Thiếu Phong một cái, lập tức nói với Tần Thiếu Phong, không ngờ là không cho Tần Thiếu Phong cơ hội biện giải, trực tiếp bắt Tần Thiếu Phong tự sát tạ tội, điều này khiến cho Tần Thiếu Phong nghe thấy mà trong lòng cũng rất phẫn nộ.
Cho dù Vũ Mục ngươi rất lợi hại, nhưng cũng không thể không phân tốt xấu như vậy chứ? Điều này khiến cho Tần Thiếu Phong rất bất mãn, phải biết rằng hắn là người bị hại, từ đầu đã là Lý Bàn muốn hại hắn. Có điều Tần Thiếu Phong cũng không nói gì, bởi vì nói cái gì cũng vô dụng, Tần Thiếu Phong đã quyết định chơi tất.
Ài, ta xem ai dám chạm vào đồ nhi của ta nào! Trong hư không truyền đến một thanh âm kiêu ngạo.