Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cha Tô và Tô Dịch bị Tô Khả Khả đuổi đi.

Cô còn có chút không yên tâm nắm tay của Lục Viễn Hàn nói:

- Lục Viễn Hàn, anh không được bị cha tôi và anh tôi dụ dỗ đi đó, anh muốn cái gì tôi cũng có thể đáp ứng anh.

Lục Viễn Hàn nhìn Tô Khả Khả thở phào, rút tay về, thấp giọng nói:

- Không đâu.

Tô Khả Khả tuy rằng có chút chén ghét sự lãnh đạm của Lục Viễn Hàn, thế nhưng được anh bảo đảm vẫn yên tâm rồi.

Ở bệnh viện chừng một tuần, thương tích của Tô Khả Khả không những đã khỏi, mà ngay cả người cũng béo lên ba cân rồi.

Sắc mặt hồng nhuận không giống như nằm viện.

Ngày ra viện cô đổi y phục bệnh nhân ra, trong nhà phái hai người đến giúp cô thu dọn hành lý.

Tô Khả Khả nhìn quanh, không thấy Lục Viễn Hàn đâu, mở miệng hỏi:

- Lục Viễn Hàn đâu?

- Tiểu thư, anh ta đến nhà xe bệnh viện lái xe rồi, bảo chúng ta ra cổng chính đợi.

Tô Khả Khả gật đầu, đeo kính râm, cùng người làm đi xuống lầu.

Ra khỏi tầng lầu của bệnh viện, mới phát hiện ra bên ngoài có chút lạnh, cô khoácc chiếc áo choàng trên người, ở bên đường đợi Lục Viễn Hàn lái xe đến.

Chỉ là vẫn chưa đợi được một phút, đã có một người loáng đến trước mặt cô, trong tay cầm máy ảnh, nhìn chằm chằm cô hai giây.

Tô Khả Khả đang muốn lên tiếng, lại thấy người đó quay đầu lớn tiếng nói:

- Tô Khả Khả ở đây! Mau đến đây.

Dứt lời, còn không đợi Tô Khả Khả phản ứng lại, chỉ thấy ký giả ở khắp nơi cầm máy ảnh chạy đến, lao về phía cô.

- Tô tiểu thư, xin hỏi cô đến bệnh viện là bởi vì vị hôn phu cũ của cô chia tay khiến cô nghĩ không thông sao?

- Nghe đồn cô nghĩ không thông nên tự sát có thật hay không?

- Cô và Mạc tiên sinh là bởi vì tính cách không hợp nên chia tay sao?

- Giữa hai người xảy ra chuyện gì sao?

Liên tiếp những câu hỏi đập vào mặt cô, khiến Tô Khả Khả cũng không có một chút phòng bị nào.

Mà hai người làm cũng là ngay lập tức chắn trước mặt Tô Khả Khả, chỉ là hai người bọn họ thế đơn sức yếu, trong tay còn cầm không ít đồ, đồng thời Tô Khả Khả ở phía sau cũng không chú ý, lập tức chen cô ra đằng sau.

Lúc Tô Khả Khả tưởng rằng mình sắp phải nhập viện lần hai, một cánh tay bỗng nhiên xuất hiện ôm lấy eo của cô.

Cô cũng kịp thời đưa tay ra kéo lấy cổ của người đàn ông đó.

Đồng thời bị người đà ông đó đặt xuống, Tô Khả Khả cũng thở phào một tiếng.

Hù hù hù doạ chết rồi doạ chết rồi.

Suýt thì té ngã nhưng không sao rồi.

Ký giả chen lấy thấy Tô Khả Khả suýt chút nữa thì té ngã, cũng an tĩnh hơn nhiều, suy cho cùng Tô Khả Khả cũng là người có tiếng tăm, nếu thật sự xảy ra chuyện gì, bọn họ cũng không gánh vác nổi.

Thế nhưng vấn đề cần hỏi vẫn phải hỏi, đặc biệt là sau khi Lục Viễn Hàn cứu cô, Tô Khả Khả trước kia đi lưu diễn Lục Viễn Hàn đều là âm thầm bảo vệ cô không lộ diện, các ký giả chưa từng gặp anh, lúc này thấy anh khí thế và dung mạo không thua kém gì Mạc Cảnh nên càng hiếu kỳ.

- Tô tiểu thư, đây là niêm vui mới của cô sao?

- Tô tiểu thư, Mạc thiếu cự tuyết cô sẽ không là bởi vì phát hiện gian tình giữa cô và niềm vui mới của cô chứ?

- Tô tiểu thư, xin hỏi cô có thể trả lời vấn đề của chúng tôi không, cho cộng đồng mạng một đáp án không?

Lục Viễn Hàn nhíu mày, anh đang muốn đuổi những người đó đi, lại không ngờ Tô Khả Khả đưa tay ra nắm lấy tay anh.

Anh sững người, Tô khả Khả đã tháo kính râm xuống, khuôn mặt xinh đẹp lộ ra.

- Thứ nhất, tôi và Mạc Cảnh quả thực là đã chia tay, có điều không phải là nguyên nhân của tôi, tôi không có bất kỳ lỗi lầm nào trong chuyện này, không thẹn với lòng.

- Thứ hai, tôi tuyên bố, tất cả sản nghiệp trên danh nghĩa của Tô gia từ nay về sau từ chối hợp tác với Mạc thị, cả đời không qua lại.

Cô nhìn camera, khoé môi cong lên nụ cười giễu cợt:

- Còn nữa, đừng lấy người đàn ông bên cạnh tôi đây ra so với Mạc Cảnh, Mạc, Cảnh, không xứng!

Mọi người xôn xao!

Bọn họ không ngờ rằng Tô Khả Khả mà lúc trước Mạc Cảnh yêu đến mức hận không thể cho cả thế giới biết lại mạnh miệng như vậy.

Hơn nữa nghe thấy ý tứ đó của cô, là Mạc Cảnh làm chuyện có lỗi gì đó với cô, lúc mọi người còn đang suy diễn lung tung, Lục Viễn Hàn đã bảo vệ Tô Khả Khả lên xe.

Cách biệt với tiếng ồn ào bên ngoài, Tô Khả Khả lúc này mới thở phào một hơi.

Lục Viễn Hàn lái xe, nhìn cô một cái qua kính chiếu hậu.

Tô Khả Khả đang nghịch điện thoại, cô vừa rồi nói những lời đó, đã ngay lập tức được lên sóng chỉ sau mấy phút đồng hồ..

Không ít người dùng mạc ngửi ra được mùi vị dị thường trong lời nói của cô.

Sau khi cô lên tiếng, trang web của Tô thị cũng lập tức ủng hộ đại tiểu thư nnhaf mình.

Thấy đã có người lên tiếng suy đoán có phải là Mạc Cảnh có lỗi hay không, còn có người tự xưng là nhân viên trong công ty Mạc thị lên tiếng bình luận về quan hệ mờ ám của Mạc Cảnh với một thực tập sinh, Tô Khả Khả hài lòng mỉm cười.

Cô chính là cố ý.

Vốn dĩ cô còn định sau khi ra viện sẽ tổ chức họp báo, bây giờ xem ra cũng không cần nữa rồi.

Mạc Cảnh ngoại tình mấy tháng rồi, Dương Khinh Khinh còn ở công ty của hắn, chắc chắn sẽ có người phát hiện ra, thế giới này không có bức tường nào không lọt gió, Dương Khinh Khinh sớm muộn cũng bị người ta vạch mặt.

Trong xe yên tĩnh, Lục Viễn Hàn dùng thanh âm bình thản lãnh đạp nói:

- Đại tiểu thư, vừa rồi cô như vậy sẽ khiến người ta hiểu lầm.

Tô Khả Khả nghịch điện thoại, nghe thấy giọng nói của anh thì ngẩng đầu lên nhìn anh, nói:

- Hiểu lầm gì?

Lục Viễn Hàn không nói gì.

Tô Khả Khả lén mỉm cười, cố ý thấp giọng nói:

- Hiểu lầm anh là niềm vui mới của tôi sao?

- Sẽ tổn hại đến danh tiếng của cô, tiên sinh nhìn thấy cũng sẽ không vui.

Mỗi một câu của anh đều giống như nghĩ cho Tô Khả Khả, thế nhưng chỉ con gái mới nhìn ra được anh chính là không muốn có quan hệ với cô.

Tô Khả Khả ngả người về phía sau, nói:

- Tôi không để ý, hơn nữa cho dù anh thật sự là người mới của tôi thì cha tôi và anh tôi cũng sẽ không nói gì.

Tô Khả Khả nói là thực, hiện giờ cha Tô và Tô Dịch lo lắng cho cô, bọn họ đại khái sẽ không muốn Tô Khả Khả tìm con rể lợi hại nữa, chỉ cần thật lòng yêu thương cô là được.

Còn về thân phận bối cảnh, có lợi hại thế nào cũng không lợi hại bằng Tô gia bọn họ.

Nghĩ đến đây, giọng nói của cô không khỏi mang theo mê hoặc:

- Lục Viễn Hàn, anh thật sự không có chút suy nghĩ đến việc làm bạn trai của tôi sao? Phúc lợi nhiều hơn so với làm cận vệ của tôi nhiều.

- Tôi chỉ là một cận vệ, không xứng với cô. - Tuy rằng nói như vậy, thế nhưng rõ ràng có thể nghe ra, Lục Viễn Hàn hiện giờ thật sự là không có một chút suy nghĩ nào với cô.

Tô Khả Khả lên tiếng:

- Xem bộ dạng của anh, cũng không có dáng vẻ không xứng với tôi.

Lục Viễn Hàn vẫn yên lặng.

Hai người làm ngồi ở bên cạnh, hận không thể bịt chặt tai mình lại, chỉ sợ mình nghe thấy điều gì không nên nghe thì bị đuổi việc.

Tô gia là nhà giàu nhất, nơi ở cũng rất lớn, biệt thự căn bản là tương đương với một toà thành luỹ.

Diện tích càng không biết bao lớn, lái xe đến cửa nhà cũng mất mười mấy phút đồng hồ.

Công trình bên trong càng là chỉ có không nghĩ tới, đầy đủ mọi thứ.

Người làm cũng hơn trăm người, sau biệt thự còn có một toà nhà độc lập, là nơi ở cho người làm.

Đương nhiên, Lục Viễn Hàn cũng ở đó.

Cha Tô và Tô Dịch cũng không ở nhà, hai người đều rất bận, rất ít thi ở bên Tô Khả Khả, thế nhưng về vật chất thì cho cô cực kỳ đầy đủ.

Tô Khả KHả từ phòng mình có thể nhìn ra được, chính là gian phòng của công chúa.

Lúc Tô Khả Khả đang chầm chậm thưởng thức, cửa phòng vang lên tiếng gõ cửa.

- Vào đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang