- Mộ ca ca, cảm ơn anh vừa rồi đã giúp em. - Tô Cửu Cửu vẻ mặt vui vẻ nói.
- Đúng rồi, Mộ ca ca sao anh lại ở đây? Lần trước em cũng từng gặp anh ở đây. - Tô Cửu Cửu hỏi.
- Công ty ở gần đây nên đi ngang qua, muốn cùng ăn cơm không? - Mộ Nam nói xong ôn nhu xoa đầu Tô Cửu Cửu.
- Được thôi, nếu như Mộ ca ca mời khách, vậy em cung kính không bằng tuân lệnh, da mặt dày một chút.
...
- Đi thôi, anh đưa em về. - Ăn cơm xong Mộ Nam đi đằng trước mở cửa xe cho Tô Cửu Cửu ngồi vào.
- Mộ ca ca anh cứ đi làm việc đi, em có thể tự về được. - Tô Cửu Cửu cười nói với Mộ Nam, vừa nãy ăn cơm cô cũng nghe thấy có người liên tục gọi điện cho anh ấy.
- Không sao, anh có bận cũng có thời gian tiễn em. - Mộ Nam khẽ cười nói.
Khiến cho Tô Cửu Cửu bất giác đỏ bừng mặt.
...
- Mộ ca ca, em đến rồi, vậy em vào trước nhé. - Tô Cửu Cửu nói xong liền chuẩn bị xuống xe.
- Đợi chút. - Mộ Nam ngăn Tô Cửu Cửu chuẩn bị xuống xe.
- Hử? Sao vậy? - Tô Cửu Cửu nhìn thấy Mộ Nam kéo mình lại thì nghi hoặc.
- Không sao, chính là muốn nói với em một tiếng, giúp anh hỏi thăm chú dì, lần sau anh lại tới thăm họ.
- À, được...- Nhìn thấy Mộ Nam kéo tay mình, Tô Cửu Cửu mặt đỏ bừng, sao cô lại dễ đỏ mặt như vậy chứ.
- Hử? Sao vậy? - Mộ Nam thấy Tô Cửu Cử không nói gì tưởng rằng cô làm sao.
Cái này Tô Cửu Cửu biết nói sao đây, lẽ nào nói anh vẫn đang kéo tay em, em không xuống được, nói như vậy sao?
Có điều cô cũng không nói như vậy, ngược lại nhìn Mộ Nam hít một hơi thật sâu giống như lấy hết dũng khí, nói: - Mộ ca ca, em có thể thêm weixin của anh không?
- À. - Mộ Nam khẽ cười nói: - Được.
- Vậy... em đi trước, Mộ ca ca anh lái xe cẩn thận, chú ý an toàn. - Tô Cửu Cửu nói xong liền giống như chạy trốn mà xuống xe chạy về nhà.
Mộ Nam nhìn bóng dáng nhỏ bé chạy như bay về nhà thì có chút buồn cười, dễ xấu hổ như vậy sao?
- Mẹ ơi, doạ em hết hồn. - Tô Cửu Cửu vừa vào tới cửa nhà thì thấy Tô Hàn đã đứng ở cửa, doạ chết người ta.
- Vừa rồi tên dã đàn ông nào đưa em về? - Tô Hàn vẻ mặt nghiêm túc như tra án hỏi.
- Cái gì mà dã đàn ông chứ, đó là Mộ ca ca. - Tô Cửu Cửu bĩu môi nói.
- A Bảo, vừa rồi tiểu Mộ đưa con về sao? - Mẹ Tô không biết từ đâu xuất hiện.
- Ai ôi! - Tô Cửu Cửu vỗ vào ngực sau đó trả lời.
- Đúng vậy, vừa rồi ở bên ngoài gặp được Mộ ca ca, anh ấy thuận tiện đưa con về, anh ấy còn nói lần này không có thời gian, lần sau có thời gian sẽ tới thăm mọi người.
- Ôi, không sao, nó vừa mới về nước chắc chắn bận nhiều việc. - Mẹ Tô nói.
Tô Cửu Cửu lại nhớ đến câu nói vừa rồi đó, không sao, anh có bận cũng có thời gian tiễn em, mặt cô lại cảm thấy nóng ran.
- Cắt. - Tô Hàn khinh thường, thầm nghĩ một anh chàng tâm cơ.
- Anh thấy cậu ta chính là không có lòng tốt, muốn có ý đồ với em gái anh. - Tô Hàn nói, đừng cho rằng anh không nhìn ra, lần đầu tiên gặp mặt cậu ta đã nói chuyện với Tiểu Cửu ôn nhu như vậy.
- Nói cái gì vậy, đứa trẻ này. - Mẹ Tô vỗ vào lưng Tô Hàn một cái.
- Ai da, con không nói chuyện với hai người nữa, con lên lầu tước đây. - Tô Cửu Cửu nói xong liền chạy lên lầu, những người này khiến nàng xấu hổ quá, nói thế nào người ta cũng là một tiểu tiên nữ xấu hổ mà.
- Con cũng lên xem sao. - Tô Hàn nói xong cũng chạy lên.
- Làm gì đó? - Tô Cửu Cử vừa vào phòng liền thấy Tô Hàn cũng vào theo.
- Cái gì mà làm gì, em thành thật nói cho anh biết, tên họ Mộ đó có phải là có ý định không an phận với em không.
- Nói cái gì vậy, rõ ràng là em có ý định với Mộ ca ca, là em không an phận đó được không. - Tô Cửu Cửu nói.
- Hả? Không phải là em đấy chứ, em nghe anh nói này tên họ Mộ đó vừa nhìn đã thấy không giống người tốt. - Tô Hàn đang chuẩn bị tận tình khuyên bảo cô.
- Chỗ nào không giống người tốt chứ? - Tô Cửu Cửu trừng mắt cắt đứt lời anh ta.
- Cậu ta... cậu ta, cậu ta dáng vẻ giống hồ ly tinh. - Ừm, không sai, Tô Hàn cảm thấy một người đàn ông mà dáng vẻ đẹp như vậy là không bình thường.
- Cắt, em thấy anh chính là đố kỵ Mộ ca ca đẹp trai hơn anh. - Tô Cửu Cửu biểu tình em cái gì cũng biết.
- Sao có thể chứ, sao có thể có người đẹp trai hơn anh chứ, nói đùa cái gì vậy? - Tô Hàn rối rít, sao anh có thể đố kỵ với tên họ Mộ đó chứ, nực cười, tuyệt đối không thể nào.
- Được, được, được, thế nhưng em thích dáng vẻ hồ ly tinh của anh ấy. - Tô Cửu Cửu nói xong liền đẩy Tô Hàn ra ngoài.
- Còn nữa, anh còn dám nói xấu Mộ ca ca nữa thì cẩn thận em đánh anh đấy. - Tô Cửu Cửu nói xong liền vung một nắm đấu với Tô Hàn, sau đó đóng cửa lại.
Bị em gái đuổi ra ngoài, Tô Hàn vẻ mặt lờ mờ, em gái còn vì tên họ Mộ đó mà đánh anh.
Hu hu hu
Không yêu nữa rồi, không yêu nữa rồi.
"Ký chủ, cô làm gì vậy, sao nữ chính lại giảm hảo cảm với nam chính nhiều như vậy?"
Đột nhiên trong đầu vang lên tiếng hỏi của hệ thống, Tô Cửu Cửu bị dọa hết hồn, suýt chút nữa thì quên mất mình còn có hệ thống.
"Hệ thống, sao em lại mất tích lâu như vậy, ta rất nhớ em."
Tô Cửu Cửu nước mắt đầy mặt, đã lâu rồi hệ thống không lên tiếng, thật nhớ muốn chết rồi.
"Xin ký chủ làm làm người tốt sao, trầm mê trong nam sắc căn bản đã quên mất em rồi.
Ách...
"Hả? Em nói cái gì, nữ chính giảm hảo cảm với nam chính rồi sao? Ta không biết, ta không làm gì cả." Tô Cửu Cửu lập tức chuyển vấn đề.
Ha ha, tha cho chị một mạng, hệ thống nghĩ thầm.
"Hảo cảm của nữ chính với nam chính mau chóng giảm xuống, ngược lại đối với chị..." Hệ thống cười xấu.
"Nữ chính tăng hảo cảm với chị rồi."
"Cái quỷ gì vậy? Vậy có ảnh hưởng gì không? Nữ chính sẽ không thích chị đấy chứ." Nghe thấy hệ thống nói như vậy khiến Tô Cửu Cửu bị dọa sợ.
"Xin ký chủ đừng quá tự luyến, chỉ là hiện giờ nữ chính không có hảo cảm với nam chính, ký chủ cần giúp nữ chính tìm hiểu nam chính khác, ký chủ phải thay đổi vận mệnh của nguyên chủ cũng không được để thế giới này sụp đổ quá mức."
"Hả? Lại thay đổi nam chính?" Tô Cửu Cửu kinh sợ, còn có động tác này.
"Được rồi, đây chính là việc em muốn nói với ký chủ, xin ký chủ không có chuyện gì thì đừng tìm em, có chuyện cũng cố gắng đừng tìm em, bản thân làm ký chủ độc lộc, chúc ký chủ thuận lợi, tạm biệt." Nói xong hệ thống liền biến mất.
"Hệ thống, hệ thống, tiểu hệ thống". Sẽ không đâu, lại đi rồi, lại để lại một mình ta.
Tô Cửu Cửu nghĩ, đây tuyệt đối là một hệ thống không đáng tin nhất.
Giới thiệu bạn nam cho nữ chính, vậy thì phải tìm nữ chính, hỏi xem giới thiệu ai thì tốt, đây là vấn đề phải suy nghĩ cẩn thận.
....
Ngày hôm sau Tô Cửu Cửu lại đến quán cà phê mà Hạ An Lan làm, cái gì cũng không nói chỉ gọi một tách cà phê, sau đó chính là nhìn chằm chằm Hạ An Lan.
Cho tới trưa Hạ An Lan cũng có chút kỳ quái, đây không phải là, tan ca liền đi qua hỏi:
- Tô tiểu thư có gì muốn nói với ta không?
- Lan Lan à, cô ngồi đi, ngồi đi, cô ngồi xuống trước đi. - Tô Cửu Cửu kéo ghế nhiệt tình mời Hạ An Lan ngồi xuống.
Tô Cửu Cửu nhiệt tình như vậy bỗng chốc Hạ An Lan không chú ý Tô Cửu Cửu vừa rồi gọi mình là gì nữa.
- Cái đó, việc là như vậy, chính là... ừm, cô có bạn trai chưa? - Tô Cửu Cửu có chút ngượng ngùng, vừa bắt đầu đã hỏi người ta cái này rồi.
Nhìn dáng vẻ ngượng ngùng đó của cô, không biết còn cho rằng cô có ý với Hạ An Lan.
- Không có, Tô tiểu thư sao lại hỏi như vậy? - Tuy rằng cảm thấy có chút kỳ quái nhưng Hạ An Lan vẫn trả lời.
- Ai da, đừng gọi ta là Tô tiểu thư, gọi Cửu Cửu, tiểu Cửu là được rồi.
- Là như vậy, ừm, đúng rồi, là anh trai tôi, anh ấy muốn khuyên nhủ cô, Bác Thần đó không thích hợp với cô, cô đáng tìm được người tốt hơn, anh trai tôi đặc biệt nhiệt tình, đặc biệt rảnh rỗi liền đặc biệt muốn quản nhiều việc, cho nên anh ấy bảo tôi hẹn cô, hẹn một thời gian anh ấy muốn nói với cô Bác Thần kia có chỗ nào không tốt. - Ừm, không sai chính là như vậy, Tô Cửu Cửu nghĩ rất lâu cảm thấy đem anh trai cô ra giới thiệu cho Hạ An Lan cũng không tệ, suy cho cùng anh cô chừng ấy tuổi rồi vẫn chưa có bạn gái, làm cho người ta sốt ruột.
Hai mươi sáu tuổi đã bị nói là lớn tuổi rồi... lời này là do em gái ruột nói.
- Hả? - Hạ An Lan có chút lờ mờ
- Chính là có thể hẹn cô đến nhà tôi ăn cơm không. - Tô Cửu Cửu chớp đôi mắt to tròn trong veo nhìn Hạ An Lan, Tô Cửu Cửu cũng nghĩ thông rồi, trước tiên hẹn Hạ An Lan đến nhà mình để Hạ An Lan gặp mặt ăn cơm với anh mình, lại thu được một chút hảo cảm, đến lúc rảnh rỗi thì hẹn ăn cơm, xem ti vi...
- Cái này... không hay lắm. - Hạ An Lan cũng không biết nói thế nào.
- Làm ơn, làm ơn đi. Cô đi cùng tôi đi, bằng không anh trai tôi thật sự rất phiền.
- Cái này... được, được thôi. - Thấy Tô Cửu Cửu như vậy Hạ An Lan không nói ra được lời từ chối, suy cho cùng đôi mắt to tròn đáng thương đó nhìn người ta khiến người ta có một loại cảm giác muốn bảo vệ.
....
Mộ Mỹ Nam: "A Bảo, đang làm gì?"
Vừa đi ra khỏi quán cà phê thấy Mộ Nam gửi tin nhắn đến, nhìn ghi chú mình đã sửa Tô Cửu Cửu liền cười.
Không Thích Ăn Rau Cải: "Vừa từ quán cà phê lần trước đi ra, em mời bạn đến nhà ăn cơm, Mộ ca ca cùng đến đi."
Mộ Mỹ Nam: "Được, đợi anh vài phút."
- An Lan, đợi vài phút được không? Tôi còn gọi một anh nữa cùng đi." - Tô Cửu Cửu quay đầu nói với Hạ An Lan.
- Được. - Hạ An Lan có chút không tự nhiên sờ tai, nghĩ tới vừa rồi Tô Cửu Cửu gọi mình là gì? Lan Lan? Khiến cho cô đỏ bừng mặt.
- Mộ ca ca, ở đây. - Tô Cửu Cửu từ xa nhìn thấy Mộ Nam, vẫy tay với anh.
Mộ Nam đi đến bên cạnh Tô Cửu Cửu, lại xoa xoa đầu cô, nói:
- Không cần vẫy tay, anh có thể nhìn thấy em. - Sau đó nhìn Hạ An Lan bên cạnh Tô Cửu Cửu gật đầu tỏ ý chào hỏi, Hạ An Lan cũng gật đầu lại.
Mộ Nam mở cửa xe chỗ tay lái phụ cho Tô Cửu Cửu bảo Tô Cửu Cửu ngồi vào, Hạ An Lan thì tự mình mở cửa xe phía sau.
Trên xe...
Thấy Mộ Nam và Tô Cửu Cửu ngồi phía trước, Hạ An Lan nhận ra đây chính là người lần trước nói chuyện giúp Tô Cửu Cửu ở quán cà phê, nhìn bọn họ ngồi cùng nhau, cảm thấy thật xứng đôi.