Duỗi chân ra đá, giữ cánh tay anh, há miệng cắn, phản kháng hết sức có thể, nhưng dù cô mạnh mẽ cố gắng đến đâu thì vẫn là phụ nữ, dĩ nhiên sức lực không đủ để đánh lại Ngôn Mặc Bạch.
Mà tất cả động tác phản kháng của cô, đều bị anh khéo léo lợi dụng, rất có kĩ xảo biến sự phản kháng của cô thành chủ động triền miên.
Khi cô duỗi chân ra đá anh, Ngôn Mặc Bạch bắt được đầu gối cô, mượn việc đạp tới của cô rồi điều chỉnh lực độ, liền đổi thành cô chủ động nâng chân lên quấn lấy hông anh.
Sau đó Tư Mộ kịp phản ứng, xấu hổ lấy tay đẩy anh ra, rồi lại bị anh dùng sức biến thành đôi tay cô vòng lên ôm cổ anh. Cô há miệng hướng tới phía cổ anh muốn cắn một cái cho hả giận, thế nhưng anh đột nhiên ngiêng đầu, mà cái miệng đang mở to của cô cũng chạm đúng ngay miệng anh, đôi môi lạnh như băng kết hợp với đầu lưỡi linh xảo của anh công thành chiếm đất, cường thế đánh vỡ tất cả công kích của cô, thậm phí phá tan phòng bị của cô, hung hăng đoạt lấy.
Tư Mộ chết đuối ở trong đó...
Khi Ngôn Mặc Bạch đưa tay ra xé quần áo cô, da thịt nóng bỏng được giải phóng, lúc tiếp xúc với hơi lạnh không khí, trong nháy mắt đầu óc Tư Mộ trở nên tỉnh táo, hai tay vô lực đẩy anh ra: “Ngôn Mặc Bạch, không thể...”
Xe chấn cái gì, lại muốn chơi sao? Một năm trước tại bãi đậu xe ở Thu Ý, bị mấy chục thủ hạ của anh nhìn thấy...
Nghĩ tới việc vừa rồi có mấy chiếc xe đi sau cô, bây giờ sẽ bị bọn họ nhìn thấy sao?
Trên mặt nóng đỏ giống như con cua nấu chín, Tư Mộ cắn môi trừng anh.
Ngôn Mặc Bạch đã sớm không thể khống chế mà thở gấp lên, từ sau khi cô mang thai, anh vẫn không có được tận tính đâu!
Bây giờ rất không dễ dàng mới sinh đứa bé ra, hết tháng ở cữ, làm sao anh có thể buông tha cho cô được? Mỗi tế bào trên người đều đang kêu gào làm cho anh hung hăng xâm chiếm, đã một năm không được tùy ý hoan ái rồi, hiện tại có cơ hội như vậy, cảm giác vui mừng kích động tới nỗi tay chân có chút không thể dừng lại được rồi!
Một tay Ngôn Mặc Bạch du ngoạn trên người cô, một cái tay khác lại nắm lấy gương mặt cô, cúi đầu khẽ cắn khóe miệng của cô, sau đó dán trên bờ môi cô, phun ra hơi thở mập mờ, nói: “Làm sao không thể? Chẳng lẽ em không muốn sao?”
Nghe nói trong hoàn cảnh như vậy, càng kích thích, càng có thể trải nghiệm niềm vui thích cao nhất.
Anh cũng đã vận sức chờ phát động rồi, làm sao có thể cho phép cô lâm trận bỏ chạy?
Kỳ thật thì Tư Mộ làm sao lại không phải cực kì mong đợi? Một mảng ẩm ướt kia cũng đã vẫy tay về phía anh, nhưng trong lòng của cô vẫn còn đang rối rắm về sự kiện vừa mới xảy ra kia.
Anh đã biểu đạt được rõ ràng đầy đủ rồi, thậm chí còn để cho người khác mang Dư Hinh đi xử lí, cô còn rối rắm về điều gì nữa? Nhưng mà cảm xúc kì quặc vẫn còn đọng lại trong lòng cô.
Tư Mộ bĩu môi, đôi môi đỏ thắm mê người vô cùng, nhẹ nhàng động mấy cái, ma sát trên cánh môi của anh, thấp giọng mềm mại mang theo vài phần vô tội ủy khuất cùng làm nũng: “Ông xã, vậy anh nói anh có yêu em hay không?”
Tư Mộ nói xong, cũng tự cảm thấy ghê tởm chính mình, nhưng mà bây giờ ái dục trong người, bao nhiêu lời nói buồn nôn, đều trờ thành êm tai tuyệt vời.
Ngôn Mặc Bạch nâng khóe môi, tà nịnh mà cười: “Anh thích làm cho em xem.”
Nói xong bàn tay đang giữ lấy mông cô nâng cao lên động một cái, chuẩn xác, thật sâu giữ lấy.
Tiểu Trang và Tiểu Cửu cùng vài người anh em ở trong mấy chiếc xe bên cạnh nhíu mày chú ý tới chiếc xe sang trọng đang dừng cách đây năm thước.
Tư thế lái xe vừa rồi của chị dâu quả thật quá dữ dội khiến cho bọn họ phải giật mình, mà khi xuống xe trông cô vô cùng tức giận càng làm cho bọn họ ngạc nhiên hơn.
Chị dâu ở trước mặt Boss luôn luôn nhu thuận ngoan ngoãn, cho dù có tính khí nho nhỏ, bất quá cũng chỉ là phụ nữ làm nũng, khi nào thì nổi giận giống như vậy?
Mà sau khi nổi giận còn đem Boss kéo vào trong xe, Boss có thể bị hỏa thiêu khó gặp này làm cho bị thương hay không?
Sau khi Tiểu Cửu thấy Ngôn Mặc Bạch lên xe, lập tức bật bluetooth trao đổi với Tiểu Trang: “Trang ca Trang ca, hiện tại là tình huống gì? Hình như chị dâu rất tức giận, hậu quả giống như rất nghiêm trọng! Chị ấy kéo Boss lên xe, làm thế nào làm thế nào?”
Thân là trợ thủ đắc lực của Boss, không chỉ là trợ thủ về mặt sự nghiệp, mà còn bảo vệ an toàn của anh, mà bây giờ tình hình của Boss không lạc quan, bọn họ có cần qua đó giúp một tay hay không?
Tiểu Trang nghe giọng nói truyền ra từ bluetooth, ánh mắt nhìn ra chiếc xe cách đây năm thước, mày nhíu lại.
Chị dâu hôm nay quả thật khác hẳn với ngày thường, anh cũng lo lắng đại ca ở trong xe có bị thương tổn gì hay không? Nhưng mà, hiện tại vợ chồng son người ta đóng cửa xe ở trong đó, việc này trước kia cũng đã xảy ra, lỡ như nếu bọn họ xông tới phá hư chuyện tốt của Boss – như vậy bọn họ còn không bị chém à?
Tiểu Trang xoa trán, cân nhắc trong giây lát, có chút đau đầu nói: “Trước tiên quan sát đã!”
Nhưng quan sát chưa tới năm phút, đã nhìn thấy xe bắt đầu chấn động, mà tần số chấn động có tiết tấu theo nhịp...
Tiểu Trang trợn to hai mắt, bên tai lại truyền đến giọng nói của Tiểu Cửu: “Trang ca Trang ca, anh xem điệu bộ như thế, không phải là đánh nhau chứ? Làm thế nào bây giờ? Chúng ta có cần đi cứu Boss hay không?”
Tiểu Trang đổ mồ hôi vỗ trán, thầm mắng tên nhóc Tiểu Cửu này ngu ngốc, khó trách đến bây giờ vẫn không có được ăn thịt.
“Nếu không, cậu qua xem thử đi.” Khóe miệng Tiểu Trang nhếch lên.
“Ách... Nếu như là đánh nhau thật, một mình em cũng không cản được!” Tiểu Cửu dừng một chút, có hơi khó xử nói.
“Cậu yên tâm, chỉ cần kéo chị dâu ra thôi.” Boss không thể nào động thủ với vợ của mình được, chị dâu nhỏ bé như vậy còn không cần tới một ngón tay của Boss đã giữ được.
“Nhưng...” Tiểu Cửu nhìn tiếng động của chiếc xe kia càng lúc càng lớn, cảm thấy điều cần thiết bây giờ là phải đi cứu đại ca, nhưng tiểu tử Tiểu Trang này cũng quá không có suy nghĩ, anh ta làm sao có thể để cho một mình cậu đi qua đó được chứ?
Tiểu Cửu thở dài, nghĩ “Ta không vào địa ngục thì ai vào địa ngục, trên dưới mặt đất chỉ có mình trung thành với Boss nhất” lý tưởng hào hùng, mở cửa xe, nhấc chân đi tới chỗ chiếc xe đang chấn động có tiết tấu ở đằng xa kia.
Tiểu Trang vừa thấy sợ hết hồn, lập tức nhảy xuống xe đi tới, hai ba bước tiến lên kéo Tiểu Cửu đang chuẩn bị mở cửa xe lại, một tay còn che miệng cậu ta, trực tiếp kéo Tiểu Cửu lên chiếc xe kia, hung hăng nắm lấy lỗ tai Tiểu Cửu, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói: “Cậu không có não sao? Thật đúng là dám đi qua đó?”
Ai nói Tiểu Cửu là mỹ thiếu niên phúc hắc? Rõ ràng là một tên thuần lương đến ngu ngốc.
Tiểu Trang cắn răng nhìn cậu, thật sự là bị cậu ta làm cho tức chết rồi?
Tiểu Cửu ngước mắt giả bộ ngu ngốc, đáy mắt lộ ra một tia ý cười gian xảo, bị Tiểu Trang thấy được. Lúc này cậu mới ha ha cười bật lên tiếng.
Tiểu Trang biết mình bị cậu ta đùa giỡn, vì vậy càng ra sức nhéo lỗ tai của cậu ta, một tay còn đánh vào bụng cậu ta một trận, làm cho Tiểu Cửu gào khóc, cầu xin tha thứ. Các anh em ngồi ở phía trước đều cười to lên. Chiếc xe này của bọn họ còn chấn động hơn bên kia.
“Trang ca Trang ca, em sai rồi em sai rồi...” Tiểu Cửu đẩy tay tiểu Trang ra, xoa xoa lỗ tai mình cầu xin tha thứ.
Tiểu Trang đánh xong mấy cái cũng đã hết giận, liền hừ hừ hỏi: “Tiểu tử này, cậu đã biết là tôi sẽ đi xuống cản cậu?”
Tiểu Cửu cười hắc hắc: “Trang ca, hôm nay anh không nên đi cản em.”
“Cậu—” Tiểu Trang tức giận tới nỗi nắm tay siết lại vang lên rắc rắc, chuẩn bị đánh cậu ta: “Cậu biết rõ đại ca bọn họ đang làm cái gì, mà vẫn còn bước tới, nếu cậu thật sự đi mở cửa xe, không bị đại ca rút da mới là lạ.”
“Ai nói em đi mở cửa xe? Em chỉ tính đi gõ cửa xe mà thôi.” Tiểu Cửu vô tội mở tay ra, nói: “Em là đi đưa đồ bảo hộ cho đại ca. Trên người đại ca chắc chắn không có, trên xe cũng không, nếu không cẩn thận trúng thưởng thì thế nào? Đại ca khó khăn lắm mới được giải phóng, em là vì anh ấy mà suy nghĩ.”
Cái đoạn thời gian khi chị dâu mang thai, đại ca nhất định là chưa thỏa mãn dục vọng, đại ca bất mãn, bọn họ nhất định trở thành đối tượng cho đại ca xả giận rồi! Vốn nghĩ thay đại ca, cũng là vì chính bọn cậu, vẫn nên để cho đại ca bọn họ làm các biện pháp an toàn thì tốt hơn.
Tiểu Trang bật cười, nhíu mày nhìn về phía tiểu Cửu, không khỏi giơ ngón tay cái lên.
“Được rồi, là anh trách nhầm cậu.” Tiểu Trang đem đồ nhét vào trong tay Tiểu Cửu, còn đem tay cậu nắm lại, làm cho cậu nắm chặt đồ trong tay, sau đó chuẩn bị đẩy cậu xuống xe, nói: “Cậu trước qua đó đưa đồ đi.”
Tiểu Cửu duỗi thẳng chân ra chặn lại cửa xe, sống chết không chịu: “Em ngốc sao? Nói không chừng, bây giờ đại ca đang chơi đùa vô cùng high rồi, em đi sang, đại ca đang vào được nửa chừng, không đánh chết em mới là lạ! Em không đi, muốn đi thì anh tự đi!”
“Cậu không thử qua, làm sao biết tư vị bị cắt ngang?” Tiểu Trang liếc mắt nhìn cậu.
Tiểu Cửu hả hê nhíu mày, khinh bỉ nhìn Tiểu Trang một cái, ý kia là “Lão tử đã sớm thử qua, chỉ có anh là vẫn ngốc còn chưa được ăn thịt.”
Tiểu Trang sửng sốt một chút, ảo não vuốt mặt, hình như tiểu tử này càng ngày càng muốn ăn đòn rồi. Vụng trộm ăn thịt không nói, còn dám cười nhạo anh.
Nắm tay lại thành quyền liền bắt đầu đánh Tiểu Cửu!
Trong chiếc xe sang trọng bảnh bao dừng cách đó năm thước, vừa mới xảy ra một trận chiến đấu kịch liệt, không gian xa hoa lãng phí thu hẹp tràn ngập dư vị hoan ái, còn có tiếng thở dốc thô ráp của hai người...
Tư Mộ vô lực đẩy cái người trên người mình ra, ánh mắt mê mang dần dần trở nên rõ ràng hơn, mắt nhìn thấy chiếc xe cách đó không xa chấn động rất lớn, cô vỗ vỗ Ngôn Mặc Bạch, nói: “Bên kia là xe nhỏ của bọn họ sao? Làm sao lại có động tĩnh lớn như vậy?”
Sẽ không giống như bọn họ chơi xe chấn chứ?
Nhưng trước đó cô không thấy trên xe có phụ nữ nha?
Không lẽ...
Đã lâu Ngôn Mặc Bạch không có được thỏa mãn như vậy, lúc này còn đang chìm trong tư vị tuyệt vời vừa rồi, nghe thấy câu hỏi của cô, lười biếng nói: “Thu hồi những thứ gì đó trong đầu em đi, về sau không được xem mấy loại tiểu thuyết và video không tốt nữa.”
Tư Mộ đỏ mặt le lưỡi một cái, quả thật nghĩ đến đam mỹ np khẩu vị nặng.
Sau khi giúp cô sửa sang trên người, Ngôn Mặc Bạch mặc quần áo ở một bên hỏi: “Anh còn có một cuộc họp, em đi lên trên với anh, chờ một lát tan làm rồi chúng ta cùng nhau trở về.”
Vừa mới ở lại một phòng cao tầng liền xuống dưới đây, bây giờ còn rất nhiều chuyện phải làm, không thể chậm trễ nữa.
Tư Mộ vội vàng lắc đầu: “Em không đi lên, em muốn về nhà.”
Lúc đó cô cũng cực kì tức giận, đem bảo bảo ném cho Ngô mụ liền ra đây, không biết Ngô mụ bế bảo bảo có khóc hay không. Hơn nữa bộ dạng cô bây giờ còn có thể cùng anh tới công ty sao? Còn đang mặc quần áo ở nhà liền ra đây, lại bị anh biến thành xốc xếch không chịu nổi, một chút hình tượng cũng không có, không bị cười nhạo mới là lạ!
“Không phải có Ngô mụ trông đứa bé rồi sao? Em cũng đã ra đây rồi, tới công ty với anh, sau khi hết giờ làm chúng ta cùng nhau về.” Sau khi Ngôn Mặc Bạch mặc quần áo tử tế, đưa tay vuốt ve mặt của cô, giọng nói động tác đều rất dịu dàng mà dụ dỗ cô.
Kể từ khi sinh con tới nay, mỗi ngày cô đều mang theo đứa bé, đem phần lớn tinh lực đặt ở trên người đứa bé, đối với anh càng ít quan tâm, anh vô cùng khó chịu. Hôm nay nghe thấy cô nói mình ghen, trên mặt anh tuy lạnh lùng, nhưng thật ra trong lòng rất vui sướng. Khó khăn lắm hai người mới có cơ hội ở riêng, Ngôn Mặc Bạch làm sao có thể không tranh thủ được?
Tư Mộ nhíu mày nắm quần áo trên người mình: “Anh xem cả người em thế này, làm sao đi gặp người được?”
Sợ rằng mặc như vậy, cả xe cô cũng không muốn xuống.
Ngôn Mặc Bạch cúi đầu hôn một cái lên trán cô, nói: “Cứ để anh lo.”
Nói xong liền gọi điện, chắc là thư kí, nói kích thước, để cho cô ấy đi mua một bộ đồ.
Khi thư kí nhận được điện thoại, trong nháy mắt kinh ngạc, Ngôn thiếu lại kêu cô mua quần áo phụ nữ? Thiếu phu nhân vừa mới sinh con, ngài ấy liền ở bên ngoài ăn vụng?
Mặc dù nhìn giống như loại cậu ấm có tiền có năng lực lại đẹp trai hoa tâm bình thường khác, nhưng chính vì trước nghe nói Ngôn thiếu chung tình chỉ thích một mình thiếu phu nhân, cô mới có thể xem Ngôn thiếu như thần tượng mà sùng bái ái mộ, giờ phút này cô thế mà lại nghe được ngài ấy để cho cô mua quần áo phụ nữ, điều này làm cho cô có cảm giác thần tượng tan vỡ, trái tim bể tan tành đau lòng.
Này vòng ba nhỏ, vừa nghe liền đoán được trước ngực được chăm sóc.
Cô thư kí lại khinh bỉ Ngôn thiếu một lần, là bị ngực lớn hấp dẫn sao?
Nhưng mà nhờ vào sự chuyên nghiệp được rèn luyện hàng ngày nên rất nhanh cô liền bình tĩnh trở lại, mỉm cười lên tiếng trả lời. Mặc dù quyết định sau này không xem Ngôn thiếu là thần tượng nữa, nhưng mà chén cơm vẫn phải giữ.
Tòa nhà bên cạnh chính là khu phố buôn bán, cũng có rất nhiều thương hiệu quốc tế nổi tiếng, thư kí đi mua quần áo rất nhanh đã trở lại.
Mới vừa đi tới dưới lầu công ty, đã bị Ngôn Mặc Bạch gọi lại. Thư kí sửng sốt một chút, từ lúc mở cửa xe, nhìn thấy người bên trong, hình như là — thiếu phu nhân?