Mục lục
Cô Vợ Xinh Đẹp Lạnh Lùng Của Tôi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Văn phòng làm việc cúa nhà họ Kỷ, Kỷ Tuyết Tinh òm máy tính, cực kỳ hài lòng nhìn bàng thống kê thị phần trượt dốc cúa các doanh nghiệp nhà họ Làng.

Tiếu Viện thì ngồi ở trước bàn làm việc đế xừ lý còng việc thay cho Kỷ Tuyết Tinh, bận đến đầu bù tóc rối.

“Không hố là người đàn ông mà mình nhìn trúng, vậy mà không nhờ vào bất kỳ sự giúp đở nào cúa mình đâ đánh cho nhà họ Làng thua tan tãc thế này”.

Gưong mặt cùa Kỷ Tuyết Tinh đầy tự hào khen ngợi: “Cứ theo xu thế này, không bao láu nữa thị phán màng chàm sóc sâc đẹp của nhà họ Làng sẻ bị ba loại thần dược của Giang Vù thay thế hết”.

“Đến lúc đó, đế xem ông Đống và Lăng Phi Dưong còn dám coi thường Giang Vù nữa không”.

Đúng vào lúc này, điện thoại của Kỷ Tuyết Tinh thình lình nhận được một tin nhân cúa A Bầo gửi đến.

“Tôi vô dụng, nhà họ Làng phái hai ké mạnh tông sư đến, Giang Vũ gặp nguy hiếm!”

Đọc xong tin nhắn, trên mặt Kỷ Tuyết Tinh vốn dì đang đầy vui vé, chóp mât đã lạnh như bang sương, đứng bật giậy khói ghế, hất văng chiếc máy tính xách tay đặt trên người xuống đất.

“Cò chú, làm sao vậy?”

Tiếu Viện bị dọa cho giật cà mình, vội vàng dừng còng việc đang làm lại, đi lẻn hòi.

Kỷ Tuyết Tinh không trà lời Tiểu Viện, lập tức gọi điện thoại cho Làng Phi Dương.

“Cô Kỷ, sao cô lại gọi…”.

“Lăng Phi Dương, ông lại dám thuê hai kẻ mạnh tông sư đi giết Giang Vũ”.

Hai măt Kỷ Tuyết Tình đỏ ngầu ngât ngang câu nói cúa Lảng Phi Dương, nghiến răng nghiến lợi nói: ”Ông quá là không tuân thú nguyên tãc rồi!”

Nghe thấy lời này, Lăng Phi Dương yén lặng một lúc, sau đó nói băng giọng đầy khí phách: ‘Thuê kẽ mạnh cũng là một phần thực lực của nhà họ Lăng, tỏi không h‘ê không tuân thú nguyên tác”.

“Giỏi cho cáu dựa vào thực lực! ông đừng quên răng, tỏi là bạn gái cùa Giang Vù, riêng điêu này cùng là một phân thực lực cúa anh ấy, mà anh ấy tử đầu đến cuối luôn tuân thú lời hứa, không h’ê tìm tỏi giúp đõT.

Kỷ Tuyết Tinh lạnh lùng cười, giọng nói mang đầy sát khí: “Nếu như Giang Vù gặp phài chuyện gì, vậy thì tỏi sẽ cho cá nhà họ Lăng cùa òng chết sạch”.

“Cỏ Kỷ, trước đó cò đà từng nói sẻ không nhúng tay vào chuyện giưa nhà họ Lăng và Giang Vú….

Tòi đủng là từng nói sẽ không nhúng tay vào chuyện cúa các người, nhưng tiền đề là phải đấu tranh còng bâng, chứ không phái sứ dụng những loại thú đoạn hạ lưu thế này”.

Kỷ Tuyết Tinh ghét bo ngát ngang lời nói của Làng Phi Dương, lạnh lùng nói: “Tòi không hề vi phạm lời hứa, chưa từng nhúng tay vào cuộc chiến tranh giữa nhà họ Lãng và Giang vù”.

“Nhưng ông không dám nhận thua, thuê kẻ mạnh muốn loại bo Giang Vù, đáy là một phần thực lực cúa nhà họ Lăng, tòi nhận!”

“Giế t chết Giang Vũ, quả thực nhà họ Láng của ỏng có thế thắng, nhưng tiếp sau đó, kè địch mà nhà họ Lăng phải đối diện chính là Ký Tuyết Tình tòi”.

“Nếu như Giang Vũ xáy ra chuyện gì, vậy thì Kỷ Tuyết Tinh tôi thề, sẽ đế cho tất cà người trong nhà họ Lăng của ông phải chôn cùng anh ấy!”

Nói xong, Ký Tuyết Tinh dứt khoát ngãt điện thoại, không cho Lăng Phi Dương bất kỳ cơ hội giái

thích nào.

“Cô chú, Giang Vũ sao rồi?”

Lần đâu tiên nhìn thấy Kỷ Tuyết Tinh nối nóng như thế, Tiếu Viện thấp thóm dò hỏi.

“Khôn kiếp! Tỏi ngàn tinh vạn tính, cuối cùng lại không tinh ra được Lăng Phi Dương dám thué ké mạnh tòng sư đi giết Giang Vũ”.

Kỷ Tuyết Tinh siết chặt hai nâm tay, vành mát không kiềm được đó lẻn: “Đối diện với ké mạnh tông sư, nhóm người A Báo căn bản không có đù sức mạnh đẻ đổi kháng, Giang Vủ lần này sợ là lành ít dừ nhiều”.

Ngay lập tức Ký Tuyết Tinh điên cuồng gọi điện thoại cho Giang Vù và A Báo, nhưng đ’êu không cỏ ai nghe máy.

“Nhà họ Lăng, nếu như Giang vũ có chuyện gì, tôi át sẽ giết sạch cá nhà ông!”

Liên hệ không được với người trong cuộc, Kỷ Tuyết Tinh vừa lo láng vừa tức giận ngúa đầu lên trời gào lên: ‘Tiếu Viện, lập tức điêu động tất cá sức lực có thế điều động được cúa nhà họ Kỷ trong phạm vi tính Giang Đòng, một khi Giang Vũ xáy ra chuyện, thì lập tức dùng tốc đỏ nhanh nhất nhổ tận gốc nhà họ Lẳng cho tòi”.

“Vâng!”

Không có ai hiếu rõ mức độ coi trọng Giang Vũ cúa Ký Tuyết Tinh băng cô ấy, sau khi đáp lại một câu, cô ấy lập tức đi gọi điện thoại.

“Giang Vũ, anh nhất định không được xảy ra chuyện!”

Hai vành mãt Kỷ Tuyết Tinh đó ứng, nước mãt lưng tròng nhìn ra phía ngoài cứa sổ, mặc dù sau

chuyện này có thế trà thù cho Giang Vù, nhưng cò cùng tuyệt đối không hy vọng anh bị giết.

Một bèn khác, sau khi nhận được điện thoại của Kỷ Tuyết Tình, Làng Phi Dưong liền hoáng hốt!

Ân oán giữa nhà họ Láng với Giang Vù hoàn toàn có thế dừng lại sau khi Giang Vu bị giết.

Nhưng nếu như Kỷ Tuyết Tinh thực sự sẻ vì Giang Vủ bị giết mà trút giận lên nhà họ Láng, vậy thì nhà họ Lảng sè không chịu nối con thịnh nộ này cúa Ký Tuyết Tình.

■’Đáng chết! Trước đó Ký Tuyết Tinh ván luôn không nhúng tay vào chuyện cúa bọn họ, làm cho óng ta lơ là mức độ quan trọng cúa Giang Vù với Ký Tuyết Tình.

Lăng Phi Dương vừa sốt ruột đi qua đi lại, vừa nhấn điện thoại gọi cho anh em nhà họ Ngò, muốn dừng hành động đuối giết Giang Vũ cúa bọn ho lại, nhưng điện thoại của hai người kia mãi vân không có ai nghe máy.

“Xong rồi, lân này thì xong thật rồi!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK