Trong khoảnh khắc xoay người, nước mắt Kỷ Tuyết Tình đã sắp không khống chế được.
“Đợi một chút!” Giang Vũ nhanh chóng gọi Kỷ Tuyết Tình lại. “Sao vậy?”
Kỷ Tuyết Tình mạnh mẽ khống chế cảm xúc, xoay. người nhìn về phía Giang Vũ.
Đây là pháp khí hộ thân anh luyện chế cho em, còn có mấy túi thuốc”.
Giang Vũ lấy một đống đồ từ trong ngực ra, nhanh chóng vào trong ngực Kỷ Tuyết Tình, dặn dò: “Em phải đeo pháp khí này bên người, coi như là anh lúc nào cũng luôn luôn bảo vệ ở bên cạnh em”.
“Mấy cái túi thuốc này thì em lúc nào cũng phải mang theo người một túi, những cái khác để ở chỗ mà em ở thường xuyên, có thể trừ tà tránh hung cho em, phòng ngừa sự xâm lấn của các loại tà vật độc cổ”.
“Anh tự chăm sóc tốt cho bản thân mình, anh chờ em ở Kim Lăng”.
Nghe Giang Vũ ân cần dặn dò, Kỷ Tuyết Tình đã không khống chế được rơi lệ xúc động, chật vật chui vào trong xe: “Thanh Long, lái xe!”
Kỷ Tuyết Tình vừa lên xe, Thanh Long lập tức khởi động xe.
Nhìn ô tô đi xa, Giang Vũ không tự chủ được lại ở phía sau đuổi theo trong chốc lát, lớn tiếng hét lên: “Anh nhất định sẽ tới Kim Lăng cưới em”
Trong xe.
Trong khoảnh khắc bước lên xe, nước mắt Kỷ Tuyết Tình giống như đê vỡ trận, trào ra ào ạt.
Nhìn miếng ngọc bội màu đỏ như máu ở trong tay, Kỷ Tuyết Tình biết đây là Giang Vũ dùng máu tươi để luyện từ một miếng ngọc bội trắng nõn không tỳ vết của lúc trước mà thành, cô càng khóc dữ dội hơn.
Kỷ Tuyết Tình ngồi ở hàng ghế sau, dung sức ôm lấy miếng ngọc bội và túi thơm ở ngực, khóc như đê vỡ trận.
Loại cảm giác đau lòng này, đối với Kỷ Tuyết Tình mà nói còn đau đớn hơn so với lúc trước bị Phệ Tâm Cổ tra tấn.
Thấy một màn như vậy, Tiểu Viện ngồi ở ghế lái phụ cũng nhịn không được lau nước mắt theo.
Thanh Long vẻ mặt lo lắng và bất lực, ông ta biết Giang Vũ chết chắc rồi mà Kỷ Tuyết Tình bây giờ lại nặng tình đến như thế, cũng không biết có thể chấp nhận hiện thực tàn khốc rằng Giang Vũ bị giết hay không.
Hồi lâu sau, Kỷ Tuyết Tình mới bình phục lại, lấy di động ra gọi một cú điện thoại.
“Tuyết Tình, sao lại gọi điện thoại cho chị?”
Điện thoại được nhận, một giọng nói lười biếng của một cô gái vang lên.
“Chị Ngọc, em có chuyện muốn nhờ chị”.
Tuy rằng đã ngừng khóc, nhưng giọng nói của Kỷ Tuyết Tình vẫn nghẹn ngào như cũ.
“Em khóc đấy àI” Giọng nói của người phụ nữ ở đầu dây bên kia trong nháy mắt lạnh như băng: “Ai chọc giận em, chị sẽ đi lột da kẻ đó ngay!”
“Không, không ai chọc em cả, em muốn nhờ chị âm thầm bảo vệ một người”.
Kỷ Tuyết Tình hít sâu một hơi, đơn giản kể lại chuyện của Giang Vũ.
Nghe Kỷ Tuyết Tình nói chuyện với người đó, sắc. mặt của Thanh Long và Tiểu Viện nhanh chóng thay đổi.
“Cô chủ mời tướng quân Nguyễn Linh Ngọc bảo vệ Giang Vũ”
Tiểu Viện nuốt một ngụm nước miếng, một lần nữa nhận thức được sự quan trọng của Giang Vũ trong lòng Kỷ Tuyết Tình.
Người được Kỷ Tuyết Tình gọi là chị Ngọc, là bạn tri kỷ duy nhất của Kỷ Tuyết Tình từ nhỏ đến lớn, Nguyễn Linh Ngọc đến từ đô thành Long Kinh.
Nguyễn Linh Ngọc chính là nữ tướng trẻ tuổi nhất Hoa quốc, nghe nói đã là tu vi Tông Sư đỉnh phong, cách cảnh giới Đại Tông Sư chỉ có một bước.
Đối với sự tồn tại như Nguyễn Linh Ngọc, cho dù là nhà họ Kỷ cũng phải đối xử một cách có lễ nghĩa, mà Kỷ Tuyết Tình lại để cho cô ấy bảo vệ Giang Vũ, có thể thấy được Kỷ Tuyết Tình coi trọng Giang Vũ như thế nào?
Sắc mặt Thanh Long căng thẳng, đồng thời cũng hiểu vì sao Kỷ Thường Viễn sốt ruột diệt trừ Giang Vũ như vậy.
Nếu Nguyễn Linh Ngọc thật sự đồng ý bảo vệ Giang Vũ, vậy nhà họ Kỷ muốn giết Giang Vũ sẽ vô cùng khó khăn.
Danh Sách Chương: