Bàn ăn chìm trong không khí yên tĩnh. Âm Cửu Huyền suy nghĩ một lúc, lấy quyển sách trong tay áo đưa cho Thẩm Hoặc. "Hả, Kỳ Môn Độn Giáp? Trước đây không phải anh thu lại rồi sao..." Thẩm Hoặc mở ra xem, trên đó viết đầy những chú thích mực tím. Cậu xúc động: "A Cửu, sao anh tốt với em thế?" Nhìn đôi mắt đào hoa ngọt ngào của cậu, Âm Cửu Huyền ngượng ngùng ho một tiếng. "Ăn cơm xong ta bắt đầu học." Thẩm Hoặc gật đầu mạnh. "Hehe, A Cửu ăn món thịt bò...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.