Mọi người trong đoàn đang gọi điện, Thẩm Hoặc thì không quan tâm, cầm đồ vệ sinh cá nhân đi rửa mặt. Sau khi xong xuôi, cậu thấy những người lúc nãy còn phẫn nộ giờ thì ủ rũ như trái bí ngô. "Có chuyện gì thế?" Vương Hiền thở dài: "Đồ chúng tôi đặt mua bị chặn ở ngoài Gác Câu, không vào được. Tôi đã báo cảnh sát rồi. Nơi này là khu tự trị, cách xa cảnh sát địa phương lắm, chắc một thời gian ngắn không vào được." Đạo diễn Vương lạnh lùng: "Bọn này thật trơ trẽn!" So với sự
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.