Đến khi Thẩm Hoặc tỉnh dậy là ngày hôm sau, cậu xoay đầu thấy Âm Cửu Huyền ngồi gần cửa sổ đọc sách. Nghe tiếng cọ xát quần áo trên giường, người đang đọc sách chậm rãi ngẩng đầu lên. Hắn nghe thấy giọng lẩm bẩm của người trên giường: "Chắc là mình mơ thôi, trời còn chưa sáng à? Ngủ thêm chút nữa." Khoảnh khắc sau, hắn thấy người mơ màng lại nằm xuống giường, ngủ tiếp. Âm Cửu Huyền lắc đầu, lật sang trang tiếp theo, có đọc được chữ nào hay không thì phải hỏi nhân vật...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.