Sau đó, khối than được mọi người cho vào thùng dưa cải, từ khoảng cách xa, Thẩm Hoặc có thể ngửi thấy mùi phát ra từ thùng dưa cải. Trong lòng cậu có chút đồng cảm với Ngụy Thiên. Không, bây giờ Ngụy Thiên không còn là Ngụy Thiên nữa, nhiều nhất cũng chỉ là con sâu, não còn dấu vết ký ức con người. Đúng là tình phụ tử vĩ đại! Thẩm Hoặc cười khẩy. Chưa đi xa, Ngụy Thiên đang ở trong hũ khi nghe thấy tiếng cười giễu này, thân thể không khỏi run rẩy. Ông ta...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.