Xe dừng ở gần Quảng trường. “Các vị chúng ta tới rồi, xuống xe đi.” Vương Hiền vừa dứt lời, quay đầu phát hiện Thẩm Hoặc đang nhìn chằm chằm tòa cao ốc. Anh ta đi tới bên cạnh Thẩm Hoặc nhỏ giọng hỏi: “Cậu Thẩm, có phải cậu phát hiện cái gì không sạch sẽ hay không?” Tiếng nói của Vương Hiền khiến mọi người chú ý, đám người vốn chuẩn bị xuống xe lập tức dừng lại, nhìn Thẩm Hoặc. Trái lại, ánh mắt Bạch Bằng Huyên hiện lên sự khinh thường, cậu ta chớp chớp mắt nói:...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.