"Cốc cốc!" Lúc này, có tiếng gõ cửa. Thẩm Hoặc và Ổ Đồng liếc mắt nhìn nhau. Ổ Đồng nói: "Ai đấy?" "Tiểu Đồng, là chú, chú Ngụy đây." Sắc mặt Ổ Đồng hơi khó coi, nhưng nhìn thấy Thẩm Hoặc lắc đầu với mình. Cô ấy hít một hơi thật sâu, nói: "Chú Ngụy à, cổ trùng trong người chú vẫn chưa hết mà? Sao chú không nghỉ ngơi, lại đến tìm cháu làm gì?" Vừa nói, cô ấy vừa đi tới cửa, vừa định mở cửa, nhớ tới Thẩm Hoặc còn chưa rời đi liền quay đầu lại...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.